Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Nhiếp chính vương vuốt thân xe Ferrari, giống như vuốt ve người yêu thân mật nhất, quay đầu lại nhìn tiểu kiều thê với vẻ mặt ngây thơ, thở dài thật sâu. Lên xe, mở máy xe, tiếng động cơ xe bắt đầu nổi lên. 
“Anh làm gì thế?” Tiêu Tê nắm một tay của hắn. 
Trương Thần Phi nắm bàn tay thon dài đẹp mắt kia, hơi cười: “Hôm nay lạnh, em ở nhà nghỉ ngơi đi. Bản vương… đi ra ngoài một chút.” 
“Hơn nửa đêm rồi mà còn đi đâu? Đi xuống!” Tiêu Tê lo lắng để mình hắn đi ra ngoài vào ban đêm thế này, mở cửa xe kéo hắn xuống, lại bị Trương Thần Phi ôm vào lòng. 
“Nghe đồn trên núi phía Tây có cực quang đem lại may mắn, thời vận của bản vương không đủ, đến đó cầu phúc.” Đại Điểu vương gia xoa nắn khuôn mặt của vương phi, cúi đầu hôn một cái. 
Không biết người này lại muốn làm trò gì, ngang ngược như cua, sức của Tiêu Tê không so với hắn được, không thể nào rút chìa khoá xe ra được, chỉ đành phải thoả hiệp: “Em đi chung với anh.” 
“Em…” Trương Thần Phi nhìn tiểu kiều thê kiên định ngồi ở vị trí kế bên tài xế, ánh mắt phức tạp, siết chặt đôi bàn tay trong ngực, ách thanh nói một từ, “Được.” 
Đạp chân ga, chiếc xe đỏ tươi như đuôi cá vọt ra ngoài trong nháy mắt. Núi cách khu biệt thự không xa, Trương Thần Phi lái xe thẳng đến chỗ gần ngọn núi nhất. 
Tiêu Tê cúi đầu dùng Anne kết nối với chiếc Ferrari, cố gắng khống chế được chiếc xe thể thao này. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ao-tien-sinh-dior-tien-sinh/1330694/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.