Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Tiêu Tê nghĩ, tiếp tục như thế này thì thật không được, vẫn không biết là phía sau còn có mấy Trương N Điểu nữa, suy nghĩ cho thận của ông xã và mình, chỉ có thể sửa kịch bản lần thứ hai. 
“Đừng làm nữa… A… Em thật sự không phải nội gián!” 
Trương Tam Điểu tâm vững như đá không hề bị lay động: “Người uống say không nói là mình say, nội gián chắc chắn sẽ không nói mình là nội gián! Em cho là tôi ngu lắm sao!” 
“…” 
“Vậy em nói xem, em tiếp xúc với người Nhật là để làm gì?” Vừa nói vừa dùng hình phạt tàn khốc nhất đối với đàn ông để dằn vặt tiểu thiếu gia đang thở thoi thóp. 
“Giao dịch của em và người Nhật là để… mua súng cho đại soái.” 
Giọng nói của tiểu thiếu gia đã không còn rõ ràng nữa, chỉ còn lại giọng mũi, nghe rất tội nghiệp. Trương Tam Điểu không khỏi dừng động tác lại, tường thép vừa dựng lên trong lòng lại vì tiểu kiều thê tỏ ra yếu thế mà sinh ra vết nứt trong nháy mắt. 
“Em… em nói thật?” Tam Điểu cố gắng tiếp tục dùng giọng nói đáng khinh để hỏi, phòng ngừa nội gián giảo hoạt phát hiện đầu mối. 
Tiểu thiếu gia chịu hết sỉ nhục quật cường không chịu mở miệng nữa, chủ yếu là do Tiêu Tê không biết phải chế làm sao nữa, chỉ có thể dùng phương pháp “Im lặng thắng ồn ào”. 
Thường thường thì lớn tiếng giải thích chính là chột dạ, mà yên lặng rơi lệ mới đúng thật là uỷ khuất. Quân phiệt tàn bào bỗng chốc luống cuống, lòng như sắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ao-tien-sinh-dior-tien-sinh/1330689/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.