Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Cái giọng này chắc chắn không phải là của Trương Thần Phi dưới trạng thái bình thường. 
“Anh… Dior?” 
Tiêu Tê có chút giật mình, tính toán thời gian, lần này tỉnh lại chưa được một ngày nữa. 
Trương Thần Phi cười nhạo một tiếng, thong thả ung dung cởi áo ngủ mỏng dính trên người tiểu thiếu gia ra: “Thế nào, mới không gặp một lúc đã không biết tôi là sai nữa à?” Dứt lời, giống y như là làm việc theo lệ, ánh mắt lạnh lùng hôn lên. 
“Ưm…” Hai tay Tiêu Tê đặt trên vai hắn, cố gắng hiểu rõ quan hệ nhân vật lần này, “Khoan đã, anh vừa mới nói, em nuôi anh?” 
Lời này dường như đã kích thích đến dây thần kinh yếu ớt của Trương Đại Điểu, mím chặt môi, một lúc sau mới khuất nhục gật gật đầu. 
Chẳng lẽ đây là kịch bản cha nuôi nhưng đảo ngược, Dior tiên sinh mới là con nuôi của mình? Tiêu Tê đẩy hắn ra ngồi dậy, không xác định hỏi: “Em là ba anh?” 
“Em nói gì?” 
“Em là ba anh, đúng không?” Tiêu Tê chân thành hỏi hắn. 
“Tiêu Tiểu Tê!? Tổng tài đại nhân nắm chặt tay, hơi run, câu nói lúc sau chính là thoát ra từ trong kẽ răng, “Em có thể sỉ nhục ba tôi nhưng không thể sỉ nhục tôi!” 
Hình như câu này không đúng chỗ nào đó. 
“… Tại sao em lại muốn sỉ nhục ba anh?” Tiêu Tê nháy mắt mấy cái, không thể nào hiểu nổi logic trong chuyện này. 
Trương Thần Phi quật cường quay đầu đi, từ chối trả lời. 
Nhìn phản ứng như bị mèo bị phải đuôi này, Tiêu Tê cảm thấy có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ao-tien-sinh-dior-tien-sinh/1330674/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.