Tôi lật đi lật lại bản dịch nhưng không phát hiện ra sai sót nào, đó chính xác là tên tôi. Đoạn tin này được gửi đi từ khoảng đầu tháng bảy, trước khi cuộc không chiến ở Anh bắt đầu. Tôi liên tục tự hỏi, là ai, ai muốn liên lạc với tôi, và với mục đích gì.
Tác giả của đoạn tin này biết rõ ít nhất ba điều.
Một: tôi là Alan Castor.
Hai: ngày sinh của tôi.
Ba: tôi ở phòng 1 trang trại Plymton, phụ trách giải mã “Mê”.
Vì thế mà ông ta (bà ta?) mới cố tình thiết kế mật mã có dạng hết sức tương đồng với “Mê”, để cuối cùng nó đến được văn phòng của tôi. Phương pháp mã hóa phức tạp đến không tưởng, vậy mà khóa mã rốt cuộc chỉ là một hàng số đơn giản – sinh nhật tôi, điều đó đủ để chắc chắn người giải được nó chỉ có thể là tôi.
Quan trọng hơn nữa chính là nội dung đoạn tin đó: Alan Castor?
Tôi không rõ đây là một thử thách, hay là một lời chào hỏi.
Tôi thử giải nốt hai đoạn tin còn lại. Kết quả thực sự kinh hoàng.
Một cái chúng tôi chặn được ngày hai bảy tháng chín:
Ba ngày nữa, chuyển đổi kế hoạch không kích ban ngày thành không kích đêm.
Tôi nhớ rõ khi đó, bắt đầu từ mùng một tháng mười, ban ngày máy bay Đức đột ngột giảm tần suất tấn công, hầu hết chúng chỉ xuất hiện lúc xẩm tối hoặc đêm khuya, thả một đợt bom rồi vội vã trở về căn cứ.
Đoạn tin thứ hai là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diary-in-grey-tower/2637772/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.