Tiếng súng bên ngoài càng lúc càng ác liệt, Lena lại lao ra cửa, phòng họp ngợp ngụa khói, ngọn lửa hẳn đã lan vào hành lang. Tôi nghe thấy giọng cô ta gào lên khản đặc từ đại sảnh: “Cha, cha đâu rồi?!” Thượng úy Castor? Ngài Cain? Cha…”
Giọng cô ta nhỏ dần… rốt cuộc đã trở thành tiếng nức nở: “Cha ơi…”
Khi Lena trở lại, sắc mặt cô ta đã tái nhợt như xác chết.
Cô ta tuyệt vọng nhìn tôi: “Họ chạy xuống lầu trước khi lửa cháy. Lửa đã phong tỏa tầng này, ngoài cửa sổ có tay súng bắn tỉa, chúng ta bị giam tại chỗ này rồi. Alan, tao và mày sẽ cùng chết cháy ở đây.”
Tôi đã bị rọi đèn chói vào mặt rất lâu, nước thì không được uống, cổ họng ho sặc vì khói bốc vào từ đại sảnh: “Quý cô ơi, cô là đặc công MI-5 kia mà, bình tĩnh một chút xem nào.”
Cô ta như thể bừng tỉnh, vội vàng móc một khẩu súng lục nhỏ trong cái xắc tay màu trắng rồi dí vào lưng tôi, đoạn cô ta cắt dây trói cho tôi bằng một con dao nhíp.
“Đi ra cạnh cửa sổ.” cô ta ngẩng đầu ra lệnh: “Đứng thẳng lên, đi đi.”
Tôi buông thõng hai tay vừa được tự do, cười khổ đáp: “Dịu dàng một chút, quý cô. Chân tôi trúng đạn đứng thẳng làm sao được…”
Cô ta thúc họng súng sau lưng tôi: “Đi mau.”
Vừa đến trước cửa sổ một viên đạn đã lao vút tới sượt qua bên má tôi, găm vào cây cột cẩm thạch sau lưng tôi, tia lửa nháng lên loang loáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diary-in-grey-tower/2637744/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.