Andemund ngả ra xa khỏi mặt tôi, đầu anh ấy hơi ngửa ra sau, từ cằm đến cổ tạo thành một nét võng thật duyên dáng.
Một tay anh ấy giữ thắt lưng tôi, tay kia giật mở khóa quần tôi.
Cách một lần vải quần, anh ấy vuốt ve nơi đó của tôi rồi nói bằng giọng đầy bỡn cợt: “Xem này, em cũng hào hứng đấy chứ.”
Andemund mà tôi đã thích bao nhiêu năm, Andemund thậm chí tôi si mê từ thời cắp sách lên giảng đường, giờ này cơ thể chúng tôi dán lấy nhau, tôi hầu như cảm nhận được thân nhiệt của anh ấy dưới lớp quần áo.
Ngón tay Andemund mơn trớn rất nhẹ, ve vuốt một thoáng rồi lại hờ hững rời đi. Máu trong người tôi như vọt hết lên đỉnh đầu. Đột nhiên tôi nghĩ mình sẽ liều lĩnh đè anh ấy xuống, xé toạc áo quần anh ấy, xâm nhập vào tận nơi sâu thẳm trong anh ấy. May sao, lý trí tôi vẫn còn.
Co gối thúc mạnh vào bụng anh ấy, tôi vùng thoát ra, líu lưỡi nói: “Em đi về. Lần sau muốn làm thì dạng chân ra trước, lúc nào em cũng tiếp.”
Tôi đá không chút nương chân, Andemund thì không hề đề phòng, mặt anh ấy thoắt cái trắng bệch, anh ấy gập cả người lại.
Thấy ảnh ôm bụng tôi cũng hoảng, bỏ ra đến cửa rồi lại chạy trở vào: “Cần em gọi bác sĩ không?”
Andemund ngẩng lên, ảnh đang cười: “Muốn yêu Arnold em cũng nên nói với anh một tiếng chứ. Cậu ta chơi bời thiếu gì phụ nữ, anh biết cậu ta cũng chẳng để ý anh thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diary-in-grey-tower/2637739/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.