Kể từ đó ký ức của tôi hoàn toàn hỗn loạn.
Lần đầu tiên tỉnh lại tôi thấy mình nằm trong phòng bệnh cũ. Hình như tôi thấy Andemund, Peter đứng ưỡn ngực thẳng tắp sau lưng anh ấy, mặt vẫn lạnh như tiền.
Arnold khoanh tay đứng cạnh Andemund, hình như đang chỉ trích gì đó. Đột nhiên một người mặc quân phục bộ dạng hết sức ngạo mạn xuất hiện, xem ra là người phụ trách ở đây. Andemund nói anh ấy sẽ đưa tôi đi. Người nọ phản đối kịch liệt. Tôi nghe được ông ta hét lên liên tục: “Anh không có quyền đó!”
Andemund lẳng lặng đợi ông ta nói xong, anh ấy cho tay vào túi áo măng-tô, móc súng ra kề dưới cằm ông ta.
Anh ấy tuyệt nhiên không nói một lời nào, nhưng tay kia lại thọc vào túi áo trong, rút ra một mảnh giấy giống như giấy chứng minh gì đó rồi chậm rãi giơ lên.
Mặt người phụ trách lập tức trắng bệch, chân ông ta bắt đầu run cầm cập.
Andemund nhét súng vào túi: “Cút.”
Người nọ chạy thục mạng khỏi phòng bệnh.
Arnold chỉ chỉ tôi: “Alan tỉnh rồi, cậu ấy lại sốt.”
Andemund cúi xuống nhìn tôi. Dường như ngay lập tức, sắc mặt anh ấy trở nên thực khó coi. Trí óc tôi vẫn mơ hồ, chỉ nhớ anh ấy ngồi xuống bên giường tôi, bàn tay lạnh lẽo vuốt má tôi, giọng dịu dàng vô cùng: “Thuốc của cậu ấy có vấn đề à?”
Arnold gật đầu: “Có người tráo thuốc của cậu ta, không đơn giản là kích thích tố nữ đâu… lẫn cả thuốc làm rối loạn trí não liều cao.”
Andemund cúi xuống ôm tôi, trán anh ấy dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diary-in-grey-tower/21716/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.