Anh ấy nheo mắt cười, đột nhiên mở cửa bên kia, xuống xe, đi vòng đầu xe đến chỗ tôi. Tôi còn chưa kịp phản ứng, đã bị ảnh đẩy ngã lên cửa xe.
“Cài áo vào.” anh ấy nói.
Vì trời hơi nóng, tôi vẫn cởi hai cúc áo sơ-mi, để phanh hở cổ. Sửng sốt một hồi, tôi hất mặt bảo: “Dáng em đẹp chán, để đấy cho các em ngoài phố thưởng thức.”
Anh ấy lại nheo mắt cười, không nói lời nào, đột ngột dằn tay trái trên ngực tôi, tay phải thô bạo cài lại cúc áo cho tôi. Tất cả chỉ diễn ra trong một chớp mắt, tôi hoàn toàn không thể cử động.
Sau này tôi hỏi ảnh làm sao làm được thế, ảnh tùy tiện đáp: “MI-6 là cơ quan tình báo, phải có võ.”
Andemund thả tôi ra, có vẻ đăm chiêu, nói: “Có lẽ chúng ta thử yêu nhau một thời gian xem sao.”
Edgar chỉ mặt tôi bảo: “Alan, mấy hôm nay cậu ngơ ngẩn lắm đấy. Đứng nhìn cột điện cười hết nửa giờ.”
Tôi mơ màng kể với cậu ta chuyện tôi đi tìm Andemund đòi sửa điểm, ảnh đồng ý thử yêu tôi rồi. Riêng chuyện trang trại Plymton bỏ đi không nói.
“Một tháng bọn tôi hẹn ở London hai lần, ảnh lái xe đến đón tôi. Ảnh nói ảnh không ghét con trai, với lại không thử sao biết được ai hợp với mình há?”
Lúc ấy Edgar đang vẽ, tôi làm người mẫu cho cậu ta. Trong bức tranh sơn dầu trên khung vải là một thanh niên cao lớn, hai mắt sáng ngời, ngồi dưới tàng cây, đọc một cuốn sách dày bìa cứng trong làn gió nhẹ.
“Tóc tôi màu nâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diary-in-grey-tower/21705/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.