Editor: Gió
Nghe Trương Diễm nói, Ninh Hoan Tâm lập tức gật đầu như giã tỏi.
Có một chỗ cho cô nương thân là tốt lắm rồi, còn về phần ăn mặc, ừm, tạm thời nương nhờ đoàn làm phim vậy.
Dù sao đi nữa, đoàn phim nhiều người như vậy, thêm một diễn viên quần chúng như cô cũng không nhiều mà bớt đi một người như cô cũng không ít.
***
Đoàn làm phim ăn cơm tối trong tứ hợp viện. Không biết có phải vì tuổi tác tương đương nhau không mà Trương Diễm và Ninh Hoan Tâm rất hợp nhau.
Cơm nước xong, cô liền dẫn Ninh Hoan Tâm tới phòng đọc sách của mình.
“Chị Ninh, là chỗ này.”
Trương Diễm mở cửa phòng, Ninh Hoan Tâm liếc mắt đã thấy có rất nhiều sách, hơn nữa, phần lớn sách vở đều là chuyên ngành biểu diễn.
“Diễm Tử, em định làm diễn viên à?”
Diễn viên là một nghề nghiệp rất đặc thù, vì vậy, nghề này tràn đầy các loại hào quang, có thể chiếu cho khắp thiên hạ mọi người đều biết đến cô.
Lý do ban đầu khiến Ninh Hoan Tâm bỏ nhà đi làm diễn viên phụ là đây chứ đâu?
Đương nhiên là bởi vì bản tiểu thư thiên sinh lệ chất …
Được rồi, là bởi vì cô bị dồn đến tuyệt lộ. Sau khi bị cửa hàng thứ hai mươi bảy đuổi ra khỏi cửa, cô vô tình đi qua cổng Lan Điếm ảnh thị _____
Cái ảnh thị này cũng quá thối nát đi, đích thực là quá thối nát.
Ninh Hoan Tâm linh cơ khẽ động, đem tất cả số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-wechat-dan-lao-cong-cua-ta-la-minh-vuong/2909690/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.