Chương trước
Chương sau
Đỉnh đầu bà cụ Lăng gia long lanh ánh sáng xanh, đó là niệm lực của bà đang hóa tành chất dinh dưỡng bổ sung cho Thực Pháp Quỷ. Mà kinh văn trải đầy trên mặt Thực Pháp Quỷ, không ngờ lại từ trên mặt bay ra, hợp thành từng chuỗi ký tự quỷ dĩ, xông thẳng đến bên người Lưu Anh Nam. Trong nháy mắt, Lăng Vân ở bên cạnh Lưu Anh Nam chỉ cảm thấy trời đất quay tròn, đầu đau như muốn vỡ, như thể linh hồn mình sắp lao ra ngoài cơ thể vậy.

Song Quỷ Thể kia lại không nhanh không chậm vươn ra vuốt quỷ đáng sợ, năm ngón tay xòe ra, trong nháy mắt lòng bàn tay xuất hiện khí hỗn độn mờ mịt, một con gió nhẹ thổi tới, thổi bay hỗn độn, xuất hiện một thế giới mới tràn trề sức sống, trăng sao cùng lơ lửng giữa trời, núi xanh nước biếc, bừng bừng sức sống, một dải mây ngũ sắc lơ lửng bên trời, gió lay lay khẽ thổi, khiến cả thế giới vô cùng tươi mát.

Lăng Vân khiếp sợ nhìn hết thảy những điều này, gần như không dám tin vào mắt mình. Bỗng nhiên, chuyện càng khó tin hơn đã xảy ra, ngay cả Lưu Anh Nam cũng cảm thấy khiếp sợ, ác quỷ vừa mới bị đập tan tành hóa thành vô số đốm sáng, lúc này những đốm sáng ấy đang cuồn cuộn tràn vào thế giới bàn tay trong vuốt quỷ của Lưu Anh Nam.

Rất nhanh những đốm sáng kia một lần nữa tụ lại, nơi non xanh nước biếc ấy, một gã đàn ông mặc áo giáp tay cầm đại đao đứng sừng sững không chút động đậy, ráng ngũ sắc bên trời chiếu rọi nó thành đủ mọi màu sắc, gió mát chầm chậm thổi qua bên người nó, cỏ xanh dưới chân nó vươn dài, con sông nhỏ chảy bên người nó, giống như đang được trời đất vạn vật tẩm bổ vậy.

Đồng thời, kinh văn tuôn ra thành chuỗi trên mặt Thực Pháp Quỷ không ngờ cũng lao vào thế giới nhỏ trong lòng bàn tay ấy, từng dòng kinh văn giống như thiên thạch ngoài bầu trời, vừa xuất hiện liền làm cho thế giới nhỏ rung chuyển dữ dội, trăng sao trên trời như muốn rơi xuống.

Đúng vào lúc này, trên bầu trời trong xanh bỗng bay tới một đám mây, một đám mây trắng muốt tinh khiết như kem bông, nhờ gió đưa đẩy xuyên qua ráng ngũ sắc, dừng lại giữa trăng sao.

Từng dòng kinh văn giống như thiên thạch ngoài bầu trời kia còn chưa rơi xuống mảnh thế giới này, đã khiến nơi đây rung chuyển không thôi, song khi đám mây xuất hiện, kinh văn náo nháo thoáng cái yên ổn lại. Bỗng nhiên gió mát thổi tới, hào quang vạn trượng, từng chuỗi kinh văn giống như bị gọi về, bắt đầu bay tới đám mây kia, rất nhanh hòa mình vào trong đó.

Tiếp đó, đám mây trắng phau dần bắt đầu chuyển mình, màu sắc dần đậm lên, không bao lâu, biến thành đen kịt như mực, từ mây trắng biến thành mây đen. Đột nhiên, một tia chớp màu máu từ trong mây đen đánh xuống, trong tích tắc, trời đất mất đi màu sắc, trăng sao lu mờ, cuồng phong gào thét, ráng màu mất đi màu sắc, mưa to như trút nước từ trên trời giáng xuống, cả thế giới nhỏ đều bị màn mưa bao phủ.

Nhưng cơn mưa này tới nhanh đi cũng nhanh, rất mau liền lắng xuống, mây đen lại biến thành mây trắng, song cả thế giới thì càng tươi mát hơn lúc nãy, núi xanh vô cùng nguy nga, cỏ cây trên đất nhờ nước mưa tưới nhuần cũng lớn thêm không ít, hoa nở rộ, nước suối róc rách, cả thế giới đều được tưới mát.

Tiếp đó, mặt trời và mặt trăng đều xuất hiện, một dải ánh sáng màu sắc rực rỡ vắt ngang trời đất, gió hây hây thổi bay giọt nước đọng trên cành lá, gã đàn ông mặc khải giáp tay xách đại đao đứng im giữa đất trời, dưới ánh mặt trời, bộ áo giáp vương đầy nước mưa càng thêm rạng ngời rực rỡ. Trên bầu trời, một đám mây trắng phau bay lững lờ theo gió…

Rất nhanh, mảnh thế giới trong bàn tay biến mất, Lưu Anh Nam cũng khôi phục nguyên trạng, nhìn lại tầng hầm lạnh lẽo này, ác quỷ biến mất, Thực Pháp Quỷ ngồi khoanh chân trong hư không biến thành mặt trứng ngỗng, bên trên chẳng những không có ngũ quan thất khiếu, mà ngay cả những kinh văn kia cũng không còn. Bỗng nhiên, trên khuôn mặt trứng ngỗng trắng bóc xuất hiện một vết rạn, vết rạn càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhiều, theo một tiếng vang khẽ, cả hư ảnh đều nổ tung, khói đen cuồn cuộn trong căn phòng, không chỉ rơi xuống, mà cuối cùng toàn bộ đều tan vào trong đất.

Khi mọi thứ yên ổn lại, chỉ thấy bà cụ Lăng gia đã ngã uỵch xuống đất, trên mặt không còn chút màu máu, nếp nhăn ngang dọc khuôn mặt, giống như thoáng cái già đi vài chục tuổi. Một người khác ngã nhoài trên đất chính là Hoa Vĩ, khuôn mặt gã thoạt nhìn còn già nua tiều tụy hơn cả bà cụ, nếp nhăn tua tủa trên mặt, hốc mắt hõm sâu, hoàn toàn chính là da bọc xương.

Lăng Vân vẫn đang ngơ ngác, vốn nhìn thấy khuôn mặt Lưu Anh Nam thì tức giận, nhưng lúc này cô không nhịn được vươn tay ra muốn sờ mặt hắn, khuôn mặt quỷ lúc nãy mang tới cho cô sự chấn động quá mạnh mẽ, giống như bây giờ vẫn đang ở trước mắt.

Song sau khi sờ lên khuôn mặt Lưu Anh Nam, cô chỉ cảm thấy Lưu Anh Nam bảo dưỡng không tệ, làn da còn kể như trơn bóng se khít, dưới cằm lún phún râu, hơi gai tay, ngoài ra không còn cảm giác khác nào nữa.

Lưu Anh Nam lúc này cũng ngơ ngác, mỗi lần Quỷ Thể xuất hiện đều luôn có vui mừng lẫn ngạc nhiên. Hắn có thể xác định, người mặc khải giáp trong thế giới bàn tay kia chính là con ác quỷ ban nãy, vì sao có thể hút nó vào thế giới nhỏ thì Lưu Anh Nam không hề hay biết, còn Thực Pháp Quỷ đã hoàn toàn tan biến, niệm lực sau cùng của nó toàn bộ bị đám mây trong thế giới nhỏ hấp thu, đồng thời chuyển hóa thành nước mưa.

Lưu Anh Nam cũng dần dần mò ra một vài quy luật. Từ lần đầu tiên Quỷ Thể xuất hiện tiêu diệt con cương thi kia, bật lên tác dụng chính là gió, gió có thể thổi tan oán niệm. Lần thứ hai gặp con hung quỷ không đầu, bật lên tác dụng chính là ráng màu, ráng màu có thể tinh lọc oán niệm. Đây là lần thứ ba, bật lên tác dụng là mây, mây có thể hấp thu oán niệm, đồng thời chuyển hóa nó thành thứ hữu dụng với thế giới nhỏ. Điều này giống như đang nói cho mọi người biết rằng, đừng ngày ngày oán trách, có sức kêu ca oán trách thì nên dùng vào việc học tập và làm việc, bạn sẽ có gặt hái.

Đương nhiên đây đều là phỏng đoán của Lưu Anh Nam, đám mây hấp thu kinh văn của Thực Pháp Quỷ, có lẽ là muốn nói cho hắn biết rằng, mọi thứ chỉ là mây bay!

Song chỗ Lưu Anh Nam chưa hiểu còn có rất nhiều. Vì sao mỗi lần Quỷ Thể xuất hiện đều luôn hiện ra thế giới bàn tay? Thế giới nhỏ đó thật sự tồn tại ư? Hay đó là một thế giới hoàn toàn mới, nhưng thế giới đó có liên quan gì tới quỷ? Song Lưu Anh Nam loáng thoáng cảm thấy rằng, thế giới đó còn thiếu hụt thứ gì đó.

Tóm lại còn có rất nhiều việc chưa làm rõ, có lẽ đến ngày nào đó khi thứ Lưu Anh Nam cảm thấy còn thiếu xuất hiện trong thế giới nhỏ này, hắn có thể hoàn toàn nắm giữ đồng thời khống chế Quỷ Thể, rất nhiều nghi hoặc cũng có thể giải khai. Nguồn: truyentop.net

Mà bây giờ cần giải quyết nhất chính là… má đau, Lăng Vân đang véo má hắn nghiên cứu bí mật biến thân.

- Chị Hai à, lúc nãy em chọc lỗ mũi anh thì không nói, bây giờ lại véo má anh, đây hình như hơi quá đáng rồi đó… -Lưu Anh Nam cười khổ nói.

Lưu Anh Nam vừa mở miệng lập tức kéo Lăng Vân về lại hiện thực, nhất là khi nghe thấy thanh âm đáng khinh và nhìn thấy bộ dạng khoe mẽ kia, điều này thoáng cái lại khơi lên lửa giận của Lăng Vân. Cô hung ác nhéo khuôn mặt Lưu Anh Nam, hừ nói:

- Tên thối tha đáng chết nhà anh không ngờ lại dám giả quỷ hù dọa em…

Lưu Anh Nam quá oan uổng, hắn nào có tâm tư hù dọa cô chứ. Hắn vừa định nói với cô thì lại nghe cô nói:

- Sao anh còn ở đây, chẳng phải nói rõ rồi sao, chia tay đừng tới tìm em nữa mà!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.