Hồng Hà nằm trong ngực Lưu Anh Nam ôm chặt lấy hắn, mãi đến khi con quỷ vua sừng ở bên hóa thành một bãi nước đặc, cuối cùng lại biến mất một cách thần bí, như thể bị gió thổi bay. Trong căn phòng hoàn toàn khôi phục yên tĩnh, Hồng Hà lúc này mới dám ngẩng đầu, yếu ớt hỏi:
- Sao vậy? Người đàn ông một mực ở bên em khi nãy không phải anh à?
Cô nói lời này làm Lưu Anh Nam ấm áp trong lòng, rất vui mừng. Bất kể người đàn ông lý tưởng trong lòng Hồng Hà là thế nào, nhưng hết thảy đều lấy Lưu Anh Nam làm cơ sở, chứng minh Hồng Hà không hề có người tình lý tưởng nào cả, chỉ hy vọng Lưu Anh Nam càng lúc càng tốt đẹp hơn mà thôi.
Lưu Anh Nam an lòng ôm cô, thấp giọng hỏi:
- Có phải em cảm thấy mũi anh cao hơn chút, cơ thể cường tráng hơn chút thì sẽ tốt hơn hay không?
- Hả? Làm sao anh biết? –Hồng Hà vô ý thức nói, bởi vì điều Lưu Anh Nam nói chính là hy vọng trong lòng của cô mỗi khi đối diện với Lưu Anh Nam, mong chồng thành rồng là ý niệm mà mỗi người vợ đều có, không chỉ hy vọng sự nghiệp của chồng tăng tiến nhanh, còn bao gồm cả các phương diện như dung mạo, tính tình…vv… Đương nhiên rất nhiều điều vốn không thể thực hiện, chẳng qua là một niềm hy vọng trong cuộc sống của phụ nữ mà thôi.
Lưu Anh Nam đương nhiên có thể thấu hiểu cho Hồng Hà, dù sao tình cảm Hồng Hà dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057706/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.