Lưu Anh Nam không ngờ rằng mắt mình dưới trạng thái này chẳng những có thể nhìn thấy hung quỷ cao cấp, còn có thể nhìn thấy linh hồn người sống, đây hẳn xem như thăng cấp rồi.
Xem người sống quả thật đã đời hơn nhìn hồn ma, nhất là khi có thể nhìn thẳng vào linh hồn người sống.
Hãy nhìn những người trên con đường này, nhìn bề ngoài ai ai đều gọn gàng sạch sẽ, thần thái sáng lạn, từ trên mặt họ có thể nhìn ra cuộc sống thật tươi đẹp. Mà linh hồn họ lại phản ánh trạng thái chân thực nhất trong lòng họ, có người vẻ mặt mệt mỏi, có người ngấm ngầm rơi lệ, có người vò đầu bứt tai, có người mặt cau mày có.
Cho dù mỗi người đều là đầy rẫy tâm sự, đó gọi là nhà nhà đều có quyển kinh khó đọc, nhưng ở bên ngoài thì đều giả làm nhân sĩ thành công, cười đùa vui vẻ, tiêu sái ung dung.
Đó gọi là người sống vì mặt mũi, cây sống nhờ lớp vỏ. Thà bán hai quả thận cũng phải có được Iphone. Thà về nhà ăn vỏ cây, ở bên ngoài không thể để người ta xem thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đeo chiếc mặt nạ giả dối như thế mà sống, thật mệt biết bao.
Lưu Anh Nam hiện không quản nổi bọn họ, điều này cần tự mình ngộ ra, đừng chờ lúc linh hồn hoàn toàn rời đi mới hiểu ra. Hắn dụi mắt, tĩnh tâm lại, khi hắn mở mắt ra lần nữa, màu máu trước mắt biến mất, nhìn thấy lại là từng người đi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057703/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.