Lưu Anh Nam lảm nhảm theo thói quen, suýt nữa bị Lăng Vân đá bay xuống hồ.
Cuối cùng vẫn là Lưu Anh Nam kéo cô còn đang đắn đo chưa quyết định chủ ý, cầm tay cô, đi về phía khu biệt thự được thiết kế đặc biệt kia.
- Anh muốn làm gì? –Lăng Vân không giãy thoát nổi bàn tay Lưu Anh Nam, hệt như kìm sắt, đại biểu cho trái tim kiên định của Lưu Anh Nam lúc này. Hắn nhếch miệng lộ ra một hàm răng trắng, mỉm cười nói:
- Hạnh phúc của bản thân đương nhiên phải dựa vào chính mình giành lấy, ít nhất phải nói tâm ý của anh dành cho em với người nhà em nghe. Cho dù cả nhà em đều phản đối, anh cũng xem như không phụ lòng trái tim của mình, hơn nữa là trái tim mãi mãi yêu em.
Đến giờ phút quyết định, bất kỳ thủ đoạn nào cũng không thể đánh động trái tim phụ nữ bằng ngôn từ "cải lương", Lăng Vân nghe xong hai mắt rưng rưng, hận không thể đi theo hắn luôn ngay bây giờ.
Cô nắm chặt tay Lưu Anh Nam, chỉ khẽ nói một câu:
- Em theo anh.
Tuy chỉ có ba chữ đơn giản nhưng còn hơn cả ngàn vạn câu nói. Cô đây là đang tỏ rõ thái độ của mình, cho dù cả nhà phản đối, chỉ cần có tình yêu của Lưu Anh Nam, chân trời góc bể cô cũng sẽ đi cùng hắn.
Hai người cứ thế tay nắm tay, khí thế hiên ngang đi vào dãy biệt thự. Lăng gia là một gia tộc rất lớn, hơn nữa đến giờ vẫn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057676/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.