Cho dù Hồng Hà mặc áo ghi lê, trong túi nhét căng phồng, nhưng không hề ảnh hưởng tới sức hấp dẫn của cô. Nếu không nhìn thẻ công tác của cô, thì tin rằng ai nhìn vào cũng sẽ cho rằng cô là nữ chính của đoàn phim nào đó.
Bên cạnh Hồng Hà có một người phụ nữ trung tuổi mặc đồng phục, hơi có chút vênh váo lên mặt. Mà ở không xa, Lưu Anh Nam cảm nhận được một luồng ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn.
Hắn nhìn nương theo, nhất thời hơi sững sờ, đó là Diệp Tinh tối qua từng gặp mặt. Nhưng lúc này tái kiến lại hoàn toàn khác hẳn tối qua, hệt như hai người vậy.
Tối hôm qua cô vừa kinh vừa sợ vừa thẹn, thảm hại không thôi. Mà lúc này, cô mặc một chiếc áo lông mỏng màu đỏ, một chiếc quần bó màu vàng nhạt, giày cao gót màu đen, lộ rõ dáng người cao gầy, trước nhô sau vểnh, dáng người gần như hoàn mỹ, dung nhan càng xinh đẹp tuyệt luân, cộng thêm cách ăn mặc trẻ trung hoạt bát, cảm giác đầu tiên mang lại cho người ta chính là sạch sẽ, trong sáng.
Cô đứng dưới một tòa nhà cao tầng, giống như mỹ nhân trí thức vừa tan làm. Cô liếc về bên Lưu Anh Nam, nhìn vẻ mặt giống như đang chờ bạn trai tới đón sau khi tan làm, ánh mắt hơi mang vẻ sốt sắng, lại có vẻ ngọt ngào không che giấu nổi.
Song khi cô phát hiện Lưu Anh Nam cũng đang nhìn mình thì vội vàng thu ánh mắt lại, đi sang một bên.
Lưu Anh Nam cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057664/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.