Diệp Tinh ôm chăn ngồi trên giường, còn Lưu Anh Nam thì ngậm thuốc, vẻ mặt cô đơn ngồi trên sô pha, bộ dạng đau thương muốn chết rất là suy sụp, khiến Diệp Tinh nhìn mà cảm thấy đau lòng không thôi.
Lưu Anh Nam rít từng hơi thuốc, khói thuốc bao trùm khuôn mặt hắn, giống như cố ý không để Diệp Tinh nhìn thấy vẻ thương cảm của hắn, hoặc sợ người ta nhìn thấy nước mắt của hắn.
- Anh và chị Vân rốt cuộc làm sao? –Diệp Tinh không nhịn được hỏi, thanh âm hơi run rẩy. Cô cũng không rõ tâm trạng mình bây giờ là thế nào, loáng thoáng cảm thấy chắc chắn không phải việc tốt gì cả, có lẽ là Lưu Anh Nam và Lăng Vân chia tay. Cô biế Lăng Vân rất coi trọng cuộc tình này, nếu chia tay nhất định sẽ rất đau lòng, nhưng ngay khi Lưu Anh Nam sắp nói ra, cô lại có một sự hưng phấn và vui mừng khó hiểu, như thể mong chờ từ rất lâu rồi.
Song Lưu Anh Nam không hề phát giác ra, vẫn mang vẻ buồn bã ủ ê, lòng xót dạ đau, thở ra hơi thuốc, giống như trút hơi thở cuối cùng của mình vậy, nói:
- Chị Vân cô bị người nhà gọi về thủ đô, đồng thời sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ấy…
- Haizz. –Lưu Anh Nam còn chưa nói xong Diệp Tinh đã thở dài trước:
- Chị Vân sinh ra trong gia tộc như vậy, tuy cả đời áo gấm lụa là, áo cơm không lo nhưng lại không có tự do, hơn nữa chị ấy còn được bồi dưỡng thành người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057657/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.