Sáng tạo một thân thể bất tử quá dễ, làm một sinh mạng chết rồi sống lại cũng rất đơn giản, vì sao sáng tạo một sinh mạng mới khó như vậy chứ?
Vị chủ nhân vừa thần bí vừa mạnh mẽ, rất có cá tính lại có theo đuổi của Tiểu Cương để lại một câu như vậy rồi biến mất. Trước đó, ngài từng nghiêm khắc cảnh cáo Tiểu Cương, y là cương thi hút máu nhưng nhất quyết không cho phép y hút máu người sống, hơn nữa máu của người đến tuổi phải chết cũng không thể hút, chỉ có thể tìm những người chết không bình thường, tốt nhất là chết trong chiến tranh.
Một ngày nào đó thế giới không còn chiến tranh, y bắt buộc phải tự trấn áp mình để tránh vì khát máu mà thương hại người vô tội. Nơi trấn áp chính mình chính là khu quy hoạch Nam nội thành trong thành phố.
Lúc đó đại chiến Phong Thần vừa mới kết thúc, bước vào giai đoạn hòa bình, Tiểu Cương vì hút máu bất đắc dĩ bước lên con đường chủ nhân từng dẫn y đi theo, vượt trùng dương đi tới một đầu khác của thế giới, vừa hay lúc đó người Tây đang chiến tranh, đế quốc này quật khởi, quân đội kia viễn chinh, Tiểu Cương xem như là may mắn.
Y bình thường đều luôn ăn cơm vào ban ngày, người bị y cắn sẽ lập tức bị ánh mặt trời hòa tan, bởi vì đây là nghiên cứu thất bại của chủ nhân, chủ nhân đã nghiêm lệnh không được tiến hành tiếp nữa.
Nhưng theo dòng thời gian dài đằng đẵng, Tiểu Cương rời khỏi chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057640/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.