- Anh mới là Nguyệt tinh ấy, cả nhà anh đều là Nguyệt tinh. –Nhậm Vũ tức giận mắng, thuận tiện nhéo mạnh một cái trên người hắn.
Nhưng Lưu Anh Nam lại giống như thoáng cái nhập ma, vẻ tươi cười đầy dâm đãng, không cần nói, chắc chắn lại bắt đầu ảo tưởng rồi.
Hắn hiện đang nghĩ chính là việc ban nãy hắn nói, ý tưởng vĩ đại nha, cũng không biết sau khi hắn chuyển chính thức ở Địa Phủ rốt cuộc là chức vụ gì. Nếu chức vụ đủ lớn, hắn thật muốn làm một cuộc cải cách, mở một con đường hai chiều đi thông Âm Tào Địa Phủ và Nhân gian, người sống có thể thông qua quy tắc nhất định tiến vào Địa Phủ du lịch ngắm cảnh, có thể kết hôn với nữ quỷ như Tiểu Linh.
Địa Phủ ngoại trừ mở du lịch ngắm cảnh còn có thể mở chợ quỷ, nhất là đối với những thân nhân của ác quỷ chịu phạt trong Địa Phủ kia, có thể thu một khoản phí nhất định để họ tiến hành thăm hỏi, phạm nhân chịu phạt trong địa ngục có biểu hiện tốt cũng có thể được nghỉ phép hoàn dương gặp lại người thân.
Nữ quỷ ở Âm gian có thể tới Dương gian kiếm thu nhập thêm, gái Dương gian cũng có thể tới Địa Phủ làm thêm. Tóm lại, trong đầu Lưu Anh Nam đột nhiên xuất hiện vô vàn ý tưởng, đều là ý tưởng vĩ đạo lợi nước lợi dân cho Địa Phủ, hận không thể lập tức bắt tay vào làm.
- Này, anh đờ ra đấy làm gì. –Nhậm Vũ vung bàn tay trắng mịn quơ quơ trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057614/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.