Thanh âm Hồng Hà rất dịu dàng, Lưu Anh Nam nghe mà mềm nhũn cả người, khiêu khích cộng thêm ám chỉ khiến hắn ngứa ngáy khó chịu. Nhưng còn chưa đợi hắn mở lời, Hồng Hà đã vội vàng cúp điện thoại.
Lưu Anh Nam cũng sực nhớ tới, lúc nãy Hồng Hà hình như nói mình thành người nổi tiếng gì đó, cho nên cô không thể tới thăm mình, đây là ý gì nhỉ? Cái tên Lưu Anh Nam, dùng hai mươi năm, trước sau vẫn là tên người, lúc nào biến thành tên nổi tiếng rồi?
Đột nhiên Lưu Anh Nam nhìn thấy bên ngoài cửa sổ xuất hiện rất nhiều đôi mắt, không ngờ có rất nhiều đàn ông vây ở ngoài cửa sổ, thi nhau nhìn vào bên trong, toàn bộ đều là nam thanh niên chập đôi mươi. Có người mặc bloose, có người mặc áo bệnh nhân, tốp năm tốp ba, thi nhau nhìn ngó bên trong thông qua cửa sổ. Khi nhìn thấy Lưu Anh Nam, ánh mắt vô cùng tha thiết.
Rất hiển nhiên họ đều là tới xem Lưu Anh Nam, từng đôi mắt cuồng nhiệt, vẻ mặt kích động kia khiến Lưu Anh Nam hơi lúng túng. Những ánh mắt này Lưu Anh Nam rất quen thuộc, giống như trạch nam nhìn thấy nữ thần, lưu manh nhìn thấy dâm phụ, giống như đám hèn mọn nhìn thấy phim nghệ thuật của cô giáo Aoi.
Nói tóm lại, giống như fans trung thành nhìn thấy siêu thần tượng, mỗi cặp mắt đều là kích động như vậy. Đương nhiên, trong đó cũng có người tới xem một cái rồi đi, bộ dạng rất khinh thường.
Điều này khiến Lưu Anh Nam cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057598/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.