Đây mới là người đẹp thực sự, không chỉ mặt xinh, mà toàn thân chỗ nào cũng đẹp.
Lưu Anh Nam quay đầu nhìn Diệp Tinh, chỉ thấy cô nàng mặt mày đỏ bừng, hai mắt chảy xuân thủy, xuân ý dạt dào giữa hai hàng lông mày, không ngừng chớp mắt phóng điện, bặm môi, một giọt mồ hôi chảy dọc theo cổ, chảy thẳng đến tận khe, Lưu Anh Nam nhìn mà nước dãi chảy đến bàng quang chuyển hóa thành hormon sinh dục nam.
Mà càng ác chính là, mắt cá chân của Diệp Tinh ngoắc lấy hắn đứng dậy, vươn ra bàn tay trắng mịn, bỗng chốc kéo cổ áo phông ra. Cổ áo vốn đã lỏng, một cú kéo này nhất thời biến thành cửa trước lớn cửa sau rộng, thấy rõ hết khung cảnh ở bên trong, một chiếc áo ngực kiểu nửa ngực màu vàng nhạt, ép ra một khe sâu hun hút, còn có nửa bộ ngực tròn trịa căng đầy. Diệp Tinh hơi thở như hoa lan, đôi mắt mê ly nói:
- Tôi, tôi làm sao thế này?
Lưu Anh Nam nhìn áo ngực màu vàng nhạt cùng nửa bộ ngực căng đầy kia, học giọng điệu thì thào làm nũng như rên rỉ của cô nói:
- Tiểu thư, đây chính là điềm xấu!* (Lưu Anh Nam chơi chữ, ngoài điềm xấu còn có nghĩa là 'áo ngực cỡ lớn')
- Lúc, lúc nãy tôi nhìn thấy hàng ngàn hàng vạn luồng khí thể sặc sỡ đang bay múa, ít nhất có vài trăm luồng màu đỏ, màu hồng, màu đỏ nhạt, màu đỏ thẫm, toàn bộ đều tràn vào ngực tôi. Bây giờ tôi cảm thấy cả người nóng rực, thở không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057578/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.