Vốn cho rằng suốt dọc đường cõng cô lên núi xuống biển, sờ sờ mó mó, trở về sẽ bộc phát tình cảm mãnh liệt, sống cùng nhà, động phòng hoa chúc.
Ai dè cô nàng này không ngờ lại đòi nhà đòi nhẫn kim cương với hắn. Lưu Anh Nam thật sự hết chỗ nói nổi.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào nam nữ kết hôn, yêu cầu nhà trai bắt buộc phải có nhà có cửa. Ngẫm lại nữ quỷ và thư sinh thời cổ, chẳng phải cứ thế động phòng trong miếu hoang sao? Ngẫm lại tổ tiên chúng ta, cứ thế hoàn thành kế hoạch sinh sôi nảy nở nhân loại ở trong hang động.
Nhưng phụ nữ bây giờ, bạn kể lịch sử với cô ấy, cô ấy nói tình hình trong nước với bạn; bạn kể tình hình trong nước với cô ấy, cô ấy nói hiện trạng với bạn; bạn kể hiện trạng với cô ấy, cô ấy bàn hôn nhân với bạn; bạn bàn hôn nhân với cô ấy, cô ấy nói pháp luật với bạn…
Cuối cùng Lăng Vân thành công bức lui Lưu Anh Nam, nhìn theo bóng lưng phẫn nộ rời đi của hắn, Lăng Vân thở phào một hơi. Cô thật sự rất lo, nếu làm xong chuyện ở đây rồi cùng Lưu Anh Nam về nhà, nếu hắn đưa ra yêu cầu muốn động phòng, Lăng Vân thừa biết mình tuyệt đối sẽ không cự tuyệt, nhưng cô thật sự vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, chỉ có thể dùng hạ sách lần trước. Song thấy Lưu Anh Nam bây giờ rất tức giận, nhưng Lăng Vân vững tin, chỉ cần cho hắn nhìn nội y của mình, thì mọi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057534/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.