Sáng hôm sau Lưu Anh Nam mặc bộ đồ Tây mua ở vỉa hè duy nhất của hắn, tinh thần sung mãn đi về phía tòa nhà của tập đoàn Vân Hải, rất may còn có một bộ quần áo có thể mặc, cho dù mùa này mặc vào rất nóng, hơn nữa kiểu chữ in ở trên không thể giặt tay, cho nên mới tránh được độc thủ của Lăng Vân.
Điều này phải cảm ơn nghề làm fake và người hành nghề, rõ ràng là làm bằng vải thô nhưng nhãn và ký hiệu đều là hàng nổi tiếng quốc tế. Như bộ đồ Tây này, cắt vụn làm giẻ lau cũng không thấm nước, cũng chính vì nguyên nhân này mới không được giặt bằng tay.
Tập đoàn Vân Hải là công ty lớn mới nổi lên từ vài năm gần đây, nhưng cho dù là công ty lớn thì cũng sẽ không vừa xuất hiện liền giành được miếng thịt béo Nam nội thành này, toàn bộ đều vì công ty mẹ của nó sâu không thể lường, là một con tàu thương nghiệp nổi tiếng quốc tế, tài sản vô số, hơn nữa ngay cả bảng xếp hạng fubufu (bảng XH các doanh nghiệp nội địa TQ) đều không có quyền thăm dò.
Lưu Anh Nam còn từng nhìn thấy lời đồn ở trên mạng nói rằng, tập đoàn Vân Hải với tài sản vài trăm triệu thậm chí hơn tỷ này chẳng qua chỉ là nơi cho Lăng Vân thực tập, giống như món đồ chơi cho bé gái.
Đương nhiên Lưu Anh Nam không hề hay biết tình hình cụ thể, hắn không có hứng thú với những điều này. Đối với một kẻ nhìn cái chết thành thói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057510/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.