Lưu Anh Nam rất đồng tình với Cửu Thế Sửu Nữ vì dung mạo mà chịu sự kỳ thị của người đời. Không chỉ là hẳn, ngay cả Mạnh Bà và Ngưu Đầu Mã Diện đều rất thông cảm cho ả, đối với phần oán niệm ngất trời này của ả, Địa Phủ cũng không thể cố lôi cố kéo.
Trước kia từng nghe người tốt chín kiếp, người xấu chín kiếp, lần này là lần đầu tiên gặp được cô gái xấu chín kiếp, ông trời quả thật biết trêu cợt người ta.
Mà Cửu Thế Sửu Nữ này quả thật cũng đáng được thông cảm. Trải qua chín đời bi thảm khiến ả không còn hận trời hận đất hận người khác mà bắt đầu quay sang hận bản thân, ả tùy lúc đều có khả năng biến thành lệ quỷ nhưng vẫn không lựa chọn đi hại người, mà là tìm một cỗ xác ướp cổ bảo quản hoàn hảo, muốn mượn xác hoàn hồn mà không phải nhập vào người khác. Ít nhất còn lương thiện hơn con Quỷ Họa Bì dòm ngó Hồng Hà lúc trước.
Cho dù hồi ả còn sống không có ai nói, nhưng sau khi chết Lưu Anh Nam vẫn muốn khen một câu: xấu mặt đẹp lòng.
Song, đẹp lòng thì đẹp lòng, Lưu Anh Nam thông cảm thì mặc thông cảm, muốn mượn xác hoàn hồn cũng chẳng phải đơn giản như vậy. Lão Lí dưới chân núi nghĩa trang, đó là vì hồi còn sống cứu người mà mất mạng, còn chưa nhận được sự báo đáp nên có, thậm chí ngay cả một câu cảm ơn đều không có, dẫn đến trời giận người oán, anh giai Thiên Đạo mới cho hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057478/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.