- Tiểu Tinh đừng sợ, chị Vân ở đây, không ai có thể thương tổn em đâu. –Lăng Vân rất biết an ủi người khác, cho dù căn phòng này không hề có người khác, Diệp Tinh cũng không có nguy hiểm nhưng tâm thần cô nàng vẫn không ổn định. Cô nàng trước tiên liền tạo ra một hoàn cảnh an toàn cho nàng ta.
Quả nhiên Diệp Tinh dần bình tĩnh lại nhưng lòng vẫn sợ hãi, len lén ngẩng đầu lên nhìn bốn xung quanh. Chỉ có Lăng Vân và Lưu Anh Nam đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm áo ngủ lụa mỏng luyện nhãn lực.
Cô nàng rốt cuộc thờ phào một hơi, dựa vào trong ngực Lăng Vân cất tiếng khóc lớn:
- Chị Vân, lúc nãy thật là dọa chết em!
- Đừng sợ đừng sợ, chị ở đây, còn có… anh ta! –Lăng Vân an ủi nói, cuối cùng còn tiện thể lôi Lưu Anh Nam vào, còn tưởng rằng cô nàng sẽ giới thiệu hắn thành anh rể cơ chứ.
Dưới sự an ủi chu đáo của Lăng Vân, Diệp Tinh đã an ổn lại, xác định rằng không có nguy hiểm. Dưới sự dìu đỡ của Lăng Vân, cô nàng yếu ớt vô lực nằm trên giường. Lăng Vân đắp chăn cho cô nàng, chờ cô nàng hòa dịu một hồi mới hỏi:
- Ban nãy rốt cuộc thế nào? Có phải gặp ác mộng hay không?
- Mộng? Ban nãy là mộng sao? –Diệp Tinh lòng vẫn sợ hãi, hai tay nắm chặt chăn nói:
- Nhưng mọi chuyện đều chân thực như vậy. Còn có, người muốn giết em hôm nay em mơ thấy và giấc mộng tối qua là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057440/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.