Khi Lưu Anh Nam nói ra chứng cớ có rất nhiều thì gã tình nhân sững sờ một cách rõ ràng. Trên mặt hắn ta cố nặn ra nụ cười, không còn sự ung dung như ban nãy, cắn răng nói:
- Anh đừng đe nẹt, có chứng cớ gì thì hãy lấy ra xem nào.
- Đây chính là chứng cớ. –Lưu Anh Nam vung vẩy chiếc bcs trong tay nói:
- Thực ra điểm thông minh nhất của vụ án này chính là hung khí. Một ngày không tìm được hung khí thì ngày đó không thể xác nhận hung thủ. Đương nhiên bây giờ tìm được cách tạo ra hung khí, cũng không thể xác định anh chính là hung thủ. Có điều những chiếc bcs này lại có thể chứng minh lúc nãy anh nói dối.
Lưu Anh Nam chạy vào trong phòng ôm ra hộp thùng rác, dốc hết toàn bộ đồ bên trong ra ngoài. Đặc biệt là bcs trong đó vô cùng bắt mắt, Lưu Anh Nam nói:
- Ban nãy anh luôn mồm nói tối qua tới đây chỉ thân mật với người chết một lúc rồi đi luôn, mà anh vì an toàn lại là người quen sử dụng bcs, cho nên hãy nhờ nhân viên giám định kiểm qua chỗ bcs ở đây. Mầm mống sinh mạng của đàn ông có thể sống sót từ 24 đến 36 giờ, hiện giờ cách thời gian thân mật anh nói không quá 10 tiếng. Nếu có thể tìm thấy mầm mống sinh mệnh còn sống sót trong chỗ bcs này thì chứng minh anh nói là thật. Nếu không tìm thấy…
- Tôi, tôi tối qua dùng xong không vứt vào đây. –Gã tình nhân nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057398/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.