Cho dù sau cùng Lăng Vân cũng không đồng ý dùng nụ hôn làm thù lao, nhưng Lưu Anh Nam vẫn đáp ứng lời mời của cô nàng. Đầu tiên, có thể ăn uống miễn phí một bữa ngon, thứ hai, hắn quả thật cũng muốn biết con Quỷ Ăn Phân lúc nãy rốt cuộc tới như thế nào, thật sự có người có thể khống chế lệ quỷ sao?
Trải qua lần này Lăng Vân cũng không còn tâm tư làm việc gì nữa, cô nàng cũng rất muốn làm rõ, là kẻ nào đang nhằm vào cô nàng, mục đích là gì?
Họ ở lại trong phòng hội nghị đầy mùi nước tiểu, Lăng Vân hủy mọi công việc, nghiêm túc nhìn nhận hết thảy mọi chuyện liên quan tới cô nàng vào gần đây, bao gồm cả cả công việc và sinh hoạt, nhìn xem có phải mình đắc tội với ai, hoặc ảnh hưởng đến lợi ích của ai hay chăng.
Lưu Anh Nam nhắc nhở:
- Tôi sực nhớ vị công tử họ Trương lúc nãy kia từng dặn cô, khuyên cô đừng tiếp tục đầu tư vào khu Nam nội thành nữa, tôi cảm thấy cô có thể nghiên cứu cặn kẽ vào điểm này.
Lăng Vân gật đầu, trong tay cầm một chiếc khăn tay bịt mũi, mùi trong căn phòng này quá nồng, chủ yếu là vì gần đây Lưu Anh Nam hơi hỏa vượng. Cho dù như thế cũng phải ở lại nơi này, bởi vì Lưu Anh Nam nói, hễ nơi nào có ác quỷ hồn bay phách lạc thì quỷ hồn khác bởi vì sợ hãi nên sẽ không tới gần, điều này có cảm giác giống như chó đái khoanh vùng của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-lam-thoi-cong/2057339/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.