Cứ nghĩ Phế Tiên Pháp chỉ có ba tầng, Lý Thành Thiên đắc ý, không sớm thì muộn tu thành chánh quả, đe doạ hết cộng đồng tiên chúng.
Vì nghe qua có cảm giác bộ công pháp này khắc chế tiên chúng mà.
Nhưng cách tập luyện cũng quá yêu nghiệt, bảo hắn gây tổn thương thần tiên, không thể nào.
Lý Thành Thiên càng đi xa bản đồ lại càng rộng hơn, dù sao Địa Phủ không hề nhỏ, e là hắn đi thêm năm trăm năm nữa cũng chưa hết.
Chỉ hi vọng tất cả thế lực khác đừng ai chú ý, hắn chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.
Cũng may với thân thể hiện tại Lý Thành Thiên đi bao nhiêu cũng không thấm mệt, còn không ăn không ngủ.
Dọc đường vô cùng rảnh rỗi Lý Thành Thiên cùng hệ thống tâm sự.
"Ta rất thắc mắc! Trên lý thuyết Địa Phủ đã không còn, như vậy nhân gian chẳng phải loạn sao?"
[Đây cũng là một trong những nguyên nhân Địa Phủ rơi vào thế cô. Nhân tộc không hiếm người tài, đều có thể trở thành cường giả, Thần tộc bèn không muốn họ xuống Địa Phủ nữa. Sau thảm chiến, con người vẫn không thể thoát khỏi luân hồi, trở thành cô hồn dã quỷ lang thang khắp nơi.]
"Ồ, như vậy quỷ còn nhiều hơn người?"
[Cho nên Thiên Cung mới làm ra một cái Địa Phủ gần chỗ họ, chuyển linh hồn phàm nhân lên đó.]
Lý Thành Thiên liền hô lên. "Là Địa Phủ hàng fake?"
[Đương nhiên rồi! Nghe đồn náo động rất lớn, Ngưu Lang Chức Nữ mỗi ngày gặp nhau đều thẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-de-vuong/2887260/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.