Trương Chúc Linh bị Lý Thành Thiên ôm chặt, say mê trong vòng tay ấm áp của hắn.
Đứng trước anh hùng nữ nhân không thể kiềm được cảm xúc, bị trái tim bất khuất thuần hoá trở thành ôn nhu, ngược lại anh hùng cũng là khó qua ải mỹ nhân.
Chợt Lý Thành Thiên nhớ lại một chuyện, vội buông tay nói. "Ta còn phải về chuẩn bị, đợi trời tối ta sẽ đưa ngươi đi!"
"Nhưng chúng ta đi đâu?" Trương Chúc Linh hỏi.
"Bất cứ nơi nào ngươi muốn!"
Lý Thành Thiên dứt lời đứng lên, Trương Chúc Linh gọi hắn. "Thiên ca, ngươi... Ngươi thật sẽ quay lại tìm ta sao?"
Nhìn nàng một bộ dạng sợ bị bỏ rơi Lý Thành Thiên nảy sinh đau xót, từ trong áo hắn lấy ra một thứ đưa tới.
Năm ngón tay mở ra, bên trong là một đôi kim sắc cánh bướm, đập vào liền khiến ánh mắt Trương Chúc Linh dịu đi.
"Đẹp quá!"
"Ngươi thích không? Ta tặng ngươi!"
Vô Ưu Điệp tiến vào lòng bàn tay Trương Chúc Linh, để cho nàng một loại cảm giác thanh nhàn thoải mái, xung quanh phẳng lặng đi nhiều.
"Coi như đây là tín vật, ta sẽ trở lại!"
Lý Thành Thiên đi ra bên ngoài phòng, Trương Chúc Linh nhìn theo, ánh mắt toàn là hạnh phúc.
Ít ra được giây phút ngắn ngủi này còn hơn cả đời chẳng gặt hái được gì.
Sau khi Lý Thành Thiên thoát khỏi Trương Gia Phủ liền trực tiếp đi tới Lâm thị, Hung Linh Đường.
Phùng Hạ Nhân vừa nhìn thấy hắn liền mặt mày rạng rỡ, phảng phất tiệm đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-de-vuong/2886399/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.