Lý Thành Thiên không hiểu nổi nữ nhân luôn thích tự mình làm khó.
Vẫn còn nhiều cách khác kia mà, đâu cần tự làm khó mình, ví dụ... Làm đám cưới.
Lúc này, Tần Đức Thọ chú ý tới người bên cạnh Lê Thu Vũ, lời nói rót vào tai Chu Dũng. "Như là đệ tử mới nhập môn!?"
"À, Thu Vũ sư muội, ngươi định đem theo cái rác rưởi này vào Cổ Ma Trận, cũng là có chuẩn bị!" Chu Dũng ánh mắt nhìn sang Lý Thành Thiên, khinh thường nói. "Ngươi đừng nghĩ chỉ có một mình ngươi tham gia!"
Mỗi năm một lần, nhưng mà không quá nhiều đệ tử tham gia vào Cổ Ma Trận, bởi vì thời gian một năm này là không đủ đối với bọn hắn.
Ít nhiều, cũng phải chờ năm năm định đoạt.
Lê Thu Vũ có phần kinh ngạc, lạnh lùng nhìn về Chu Dũng. "Không lẽ ngươi cũng muốn tham gia?"
Chu Dũng bàn tay xoa cằm, thích ý nhìn lại Lê Thu Vũ, cũng là không che giấu. "Ta tham gia, nhưng không muốn làm trưởng lão, chỉ cần đánh bại ngươi, làm mất đi ý chí trong ngươi là được!"
"Ngươi thật bỉ ổi!" Lê Thu Vũ mắng một câu.
Lý Thành Thiên liếc nhìn cái sư tỷ vừa mới nhận này, cũng là không nói gì, bỉ ổi, như vậy cũng chưa bỉ ổi lắm đâu.
Không có hứng thú với chuyện này, Cổ Ma Trận hắn cũng không quan tâm, lôi kéo tay áo Lê Thu Vũ nói. "Không phải lấy đồng phục sao? Đi thôi!"
Lê Thu Vũ bề ngoài tính nóng võ công cao cũng phải nhịn lại, muốn đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-de-vuong/2866305/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.