Một đạo ánh nắng ấm áp theo khe hở từ đường cửa sổ mở ra rất nhỏ, rơi vào phía trên khuôn mặt Lý Thanh, mí mắt lung tung hơi động, thoát ra bóng tối, nhập vào trong căn phòng hỗn loạn. 
Lý Thanh xoa đầu tỉnh lại, lật người ngồi dậy, trên giường nhìn quanh một chút, tận bây giờ, vậy mà tiện nghi đại sư tỷ không có gọi mình, cũng không biết hôm nay mấy giờ đi Cổ Ma Trận. 
Ách, không chừng sư tỷ mình ngủ còn chưa tỉnh lại. 
Lý Thanh đi tới hướng cửa sổ, hai tay đẩy nhẹ cặp cửa, dương quang chướng mắt đổ vào bên trong, lúc này hắn thấy chính là vài khoả linh dược. 
Phổ thông linh dược, lại không biết cách sử dụng. 
Chính mình lại không biết luyện đan thuật. 
Nếu là đẳng cấp cao linh dược, hình như cầm lên trực tiếp nuốt, nhưng phổ thông linh dược thì làm sao đây. 
Nấu lấy nước? 
Phơi khô? 
Trong đầu Lý Thanh đột nhiên nghĩ tới một địa phương rất có tính chất bạo tạc. 
Vô danh sơn. 
Xích Mao Phong. 
Không ai biết hắn tính làm cái gì. 
Tại đây không giống Thiên Nha Hội buổi sáng sẽ có người bưng nước rửa mặt, Lý Thanh rời khỏi phòng tự mình rửa mặt liền lên đường, cũng không qua địa động chào hỏi Lê Thu Vũ. 
Thức khuya luyện công, nằm xuống ngủ cũng được lắm, Lý Thanh không muốn làm phiền giấc ngủ người khác. 
Tới một đạo sơn lĩnh thân thuộc, Bích Kiếm Môn đệ tử Lý Thanh đương nhiên không biết Xích Mao Phong sào huyệt nằm ngay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-de-vuong/2866296/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.