Hoàn tất, tất cả yêu vật trên núi không chậm trễ được, nhảy phóng tới xếp hàng trước mặt Đại Hắc Tử cung kính lễ bái, nhao nhao cảm ơn. 
"Hắc thiếu hiệp" chính là ân công của bọn hắn, giải cứu cả sơn vực, không biết có thể làm lãnh đạo bọn hắn đấu tranh phát triển. 
Thiên địa quay về hình dạng ban đầu, áp lực lắng xuống, Đại Hắc Tử quay lại nhìn đám yêu vật, không phát hiện cái nào giống Xích Mao Phong cũng thôi đi. 
Kim Mục Đồng liền nhận ra hắc thiếu hiệp muốn đi, nhảy lên chặn đường, cơ thể hắn so hắc thiếu hiệp lớn hơn rất nhiều, nhưng vẫn thành kính khom người. "Ân công, chúng ta từ tiểu yêu cho tới yêu vật tu luyện vài chục năm, vài trăm năm, từ trước tới nay luôn thiếu một cái dẫn dắt. Vậy bây giờ vãn bối đã xem ân công là dẫn dắt chúng ta, bất cứ khi nào cần ta sẽ lập tức xuất hiện!" 
Đại Hắc Tử dừng lại một chút, không biết như thế nào đáp lại, chính mình đi làm nhiệm vụ, đột nhiên lại trở thành ân công rồi. 
Cũng không thể làm ra động tác cho đối phương hiểu, Đại Hắc Tử bay lên cùng biến một bàn tay đập vào bả vai Kim Mục Đồng, thể hiện hài lòng cùng đồng ý. 
Kim Mục Đồng ngước mặt lên nhìn, có hơi kích động, sau đó bàn tay đầy màng da nâng lên một cái tù và màu vàng, dâng tặng "ân công". 
Đại Hắc Tử thụ phần này, nhận lấy tù và, tiếp theo hai tay xoa xoa, tù và dần mất tích, lại "bỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-phu-de-vuong/2866274/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.