Chương trước
Chương sau
Lý Thanh liếc mắt xuống, nhắc nhở Lê Thu Vũ mới là cần chậm lại, cũng may vết thương không gì đáng lo ngại, nhưng nàng cũng không tránh kịp kiếm khí.

Hiểu được Lê Thu Vũ lại rất bảo thủ, Lý Thanh cũng không nói quá nhiều, tốn công nữ nhân này lại sinh giận, thế là hỏng chuyện.

"Lần này thật khác, phải nói là khác hơn so với tưởng tượng!" Lê Thu Vũ nhỏ giọng nói, bên cạnh Lý Thanh cũng đủ nghe.

Chợt Lê Thu Vũ quay qua nói. "Ngươi từng nghe nói 'Ma Cảnh Đại Giới'?"

"Giống như là một cái thế giới tách biệt đi!?" Lý Thanh nhìn theo đuôi tóc Lê Thu Vũ bởi vì đi đường mà đong đưa, tiếp nói. "Kiến thức ta rất hạn chế, đại sư tỷ thông cảm!"

"Ngươi mới nhập môn làm sao có thể trách ngươi? Thậm chí những bậc tu hành đại phái, nếu không đi thực tế cũng không biết!" Lê Thu Vũ tỏ ra là trưởng bối, vui vẻ quên đau mà nói. "Ma Cảnh Đại Giới cũng là do tà lực tạo nên, tà lực mạnh, nghe nói chính là cầu viện lên "âm binh quỷ tướng", rất khó đối phó!"

Nàng nói, Bình An Quốc ngoại trừ nơi này hẳn là không có Ma Cảnh Đại Giới, mà Cổ Ma Đạo gần hình thành Ma Cảnh Đại Giới, khác với "âm binh" có thể khắp nơi tùy ý xuất hiện, Ma Cảnh Đại Giới chỉ trong vòng "vô định không gian".

Lý Thanh có thể hiểu như không gian không thuộc vật lý địa lý của thế giới này, giống như tiểu giới mà hệ thống nói, chẳng qua ngự kiếm sư dùng từ có chút khác.

Những loại không gian như thế này, cần có đại năng ra tay mới có thể đánh tan, bình thường đi vào rất khó thoát, hơn nữa người trong trận sẽ bị hạn chế thực lực.

Ngoài ra không gian tồn tại lâu năm càng khó phá vỡ, tụi nó theo thời gian hoà vào thiên địa pháp tắc, không dựa theo kẻ tạo ra thế giới, mà là dựa theo pháp tắc của nơi đó.

Lê Thu Vũ là lần đầu xông Cổ Ma Đạo, nhưng trước hết nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nhận ra dấu hiệu Ma Cảnh Đại Giới, trừ phi kêu gọi Kiếm Ma tháo bỏ pháp tắc.

Nói tới đây, nàng cảm giác cơ hội qua ải không được bao nhiêu, Lý Thanh cũng dần hiểu ra, kiếm khí từ Kiếm Ma là trên Ma Cảnh Đại Giới.

Bởi vì một đạo tàn hồn, cho dù có bảo lưu cho mình tà lực nhưng không đoạt xá, cũng không thể làm ra kiếm khí, bất quá chỉ có kiếm khí trong hư ảo dùng hù doạ, không phải chân chính kiếm khí.

Bởi vì tàn hồn không có huyệt đạo, không có nơi chứa đựng nguyên khí, không thể dẫn dắt linh khí từ thiên địa, hoàn toàn dựa vào tà lực hay thần lực.

Xét Kiếm Ma không thể có thần lực, bảo lưu tà lực trải qua phong ấn trăm năm, đành phải tự mình tạo ra Ma Cảnh Đại Giới hỗ trợ, nếu không chẳng cách nào dùng tới kiếm khí mạnh mẽ.

Lý Thanh lại không vì đó mà sầu não, nhiều Thần Kiếm Tông đệ tử tham gia, đâu chỉ có hai người bọn hắn, trong khi đó các trưởng lão hẳn là biết cách nắm giữ pháp tắc.

"Thu Vũ sư tỷ, ngươi luyện kiếm rất lạ, có hoả kình, không giống mấy cái đệ tử kia?" Lý Thanh tản bộ một hồi, không nhìn thấy có gì nguy hiểm lại tiếp tục hỏi.

"Đúng là như vậy! Lúc trước sư phó chỉ dạy mỗi mình ta hoả kình, nhưng không nói rõ nguyên nhân." Lê Thu Vũ ánh mắt chậm lại, có chút buồn tủi nói. "À, ta đạt tới Huyền Chân."

"Huyền Chân? Ừm... Ta dường như là Huyền Thông!?" Lý Thanh không ngờ Lê Thu Vũ chính là Huyền Chân cảnh giới, nói như vậy nàng ngang bằng Thần Kiếm Tông trưởng lão à, bình tĩnh lại hắn hỏi thêm một câu.

"Ta có thể nhìn ra ngươi trước đây từng luyện kiếm qua, như vậy Huyền Thông không sai biệt lắm!" Lê Thu Vũ gật đầu, lại không hề có biểu hiện kinh ngạc. "Cấp bậc tu vi nếu không vượt lên Huyền Thần đều quá căn bản, Huyền Chân cũng không được coi như vấn đề lớn. Ngự kiếm sư chính là theo kinh nghiệm chiến đấu, cấp bậc lại không quan trọng hoá!"

Ngược lại Lý Thanh kinh ngạc một phen, Huyền Chân trong miệng Lê Thu Vũ không quan trọng hoá, ừm... Đại Linh Vệ Phù cũng không có tác dụng lớn lắm, tình cảm rơi xuống một chút.

Nguyên lại ngự kiếm sư cùng đấu kiếm sư khác nhau, ngự kiếm lý thuyết so với thực hành cách xa một trời một vực, cho nên Lê Thu Vũ nói bốn chữ kinh nghiệm chiến đấu.

Còn về cấp bậc tu vi không đáng nhắc tới, trừ phi ngươi là Huyền Thần, mặt khác nữ nhân nói ra Lý Thanh tin chỉ được sáu phần, không biết mình có nên thỉnh giáo hệ thống.

Còn nữa, bên trong Ma Cảnh Đại Giới triệu hồi âm binh, Lý Thanh lại không biết nó có liên quan tới Địa Phủ.

Hẳn là âm binh hàng fake?

Trên đường đi, rốt cuộc lại có thêm hai đạo kiếm khí không biết từ nơi đâu bắn lén, thời gian xuất hiện kiếm khí chậm rãi mà thôi.

Lý Thanh kém chút đỡ kiếm khí cho Lê Thu Vũ, nhưng nàng lần nào cũng đều tránh được, quả nhiên đã có chút "kinh nghiệm chiến đấu".

Nhưng càng lúc, khí tức toả ra nồng đậm, mang tới sát khí chèn ép nhân tâm, ngay cả Lý Thanh cũng phần nào áp lực.

Cổ Ma Trận tái phát, đúng là sinh cơ ít ỏi.

Cảm giác như lần trước gặp Nguyên Tổ Chân Thánh.

Không thể nào, Bình An Quốc lấy đâu ra nhiều Tiên đồ như vậy, còn không là Thần tộc giáng thế.

Lập tức Lý Thanh lấy ra Phế Tiên Ma Kiếm, chính mình cũng là Tiên đồ, cảm giác được không ổn, hắn đánh giá Kiếm Ma vẫn là quá thấp.

Vả lại đi nãy giờ không nghe không thấy bất kỳ cái đệ tử vượt ải nào khác, cho thấy Ma Cảnh Đại Giới đã gần hoàn thiện.

Cái này nói lên Thần Kiếm Tông trưởng lão cũng quá hố, Cổ Ma Trận là một cái tên kêu gọi thuận miệng, căn bản bọn hắn không thể vào Ma Cảnh Đại Giới giải cứu môn sinh.

Cách môn sinh đệ tử thoát chết, chính là đợi cho Kiếm Ma tàn sát sau đó, Ma Cảnh Đại Giới tự mở cổng, tựa hồ chơi tài xỉu, bao nhiêu cái cũng là 50/50 tỉ lệ sống.

Mà Kiếm Ma chính là nhà cái, phải là 45/55 tỉ lệ sống.

Tại Lý Thanh rút kiếm, Lê Thu Vũ không để ý quá nhiều, cho rằng hắn đã mang sẵn kiếm trong người, không như mấy cái hắn gặp qua nếu thấy kiếm sẽ hỏi.

Góc nhìn nữ nhân thật khác nha.

Vốn Lý Thanh cho rằng Lê Thu Vũ trông như nữ hài, gặp dạng áp lực này sẽ hoảng sợ, nhưng không, nàng mang trong mình Chu Tước huyết mạch, trái lại tà lực phải lui đi một chút.

Làm cho Lý Thanh yên tâm nhiều, nếu ngươi không có bản lĩnh... Vậy thì bắt đầu từ vạch đích.

Lê Thu Vũ khẽ rút Hoả Phụng Kiếm, một tia kiếm khí bắn ra như Lý Thanh hôm qua, nhưng ôn nhu hơn nhiều, kiếm khí chính là bén lửa, tới một lúc liền biến mất.

Dĩ nhiên Lý Thanh không biết gì, chỉ có Lê Thu Vũ sắc mặt ngưng trọng, ngữ khí nặng nề nói. "Không phát hiện, vậy mà không phát hiện?"

Lý Thanh đảo mắt một vòng, sau đó nhìn Lê Thu Vũ nói. "Phát hiện cái gì?"

"Hoả kình kiếm khí từ Hoả Phụng Kiếm có thể phát hiện tà vật khí tức, kiếm khí sẽ biến sắc, vậy nhưng hiện tại kiếm khí biến mất, đây là lần đầu ta thấy được."

Nghĩ tới hai khả năng, một là tà vật "thổi tắt" kiếm khí, hai là kiếm khí biến sắc thành "trong suốt".

Đương nhiên, Lý Thanh không lấy lời nói của Lê Thu Vũ làm trọng, hắn biết nàng định dùng kiếm khí thử tà vật đạo hạnh, nhưng đây không giống như đi đánh yêu vật đơn giản như vậy.

Lê Thu Vũ nói xong liền tra kiếm vào, thở dài một hơi, cảm thấy mình đem theo Lý Thanh có phần hối hận.

Có khi, Kiếm Ma năm xưa là Huyền Chân cảnh giới từ ngang bằng hoặc hơn, sáu vị trưởng lão cùng tông chủ cũng không phải tiện tay phong ấn.

Nghe nói, làm phong ấn chính là trong một tháng trời.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.