Lời nói của Tiểu Phật Gia khiến cho không khí trong phòng trùng xuống, sự tồn tại của bán thần thế gia vô tình như hòn núi đè nặng lên mình tôi, tôi xuất hiện ở đây thu hút sự chú ý của người khác, nhưng cũng chỉ là trong nhóm đại châu thiên mà thôi, với thực lực của mình, kể cả trong Huyền Môn cũng chưa là gì cả, trước mặt Vĩnh Dạ lại càng không bằng một con kiến, bán thần thế gia còn tồn tại trên cả Vĩnh Dạ, kể cả Giang Lưu trong giấc mơ của tôi đứng trước mặt bán thần thế gia cũng không hề có chút năng lực phản kháng nào, đổi lại là tôi, chắc chắn chỉ là trò đùa.
Lúc này Tiểu Phật gia lại nói: "Nhưng cũng may, giờ phát hiện ra sớm, hiện giờ chưa ai biết chuyện ngươi có hồng hoang sinh tử kinh, ngươi phải cố giấu đi, chờ đến khi năng lực tăng lên, cũng không sợ đám bán thần thế gia đó nữa."
Tôi lau mồ hôi, nếu quả thật như vậy thì cũng tốt, nhưng quan trọng là giấc mộng đó quá chân thực, nếu như giấc mơ đó là thật, bọn họ chỉ cần biết tôi là chuyển kiếp của Giang Lưu, lại dựa vào biểu hiện của tôi, lập tức có thể biết tôi có kinh sinh tử hồng hoang!
Nhưng tôi chưa hề nói chuyện này ra, dù gì quyển sách này cũng là một đáp án không lời giải, không phải tôi không tin Tiểu Phật Gia, nhưng chuyện này coi như Tiểu Phật Gia đã biết rồi, cũng là thêm một người lo lắng mà thôi.
Tôi hít sâu một hơi, tạm thời vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-tran-gian/3095555/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.