Long Phong Trương gia, mây mù giăng kín, tôi khoanh chân ngồi trên đá đoạn long, không ngừng dùng khí nóng đả kích xuống huyệt dũng tuyền dưới gan bàn chân.
Từ hôm Diệp Kiếm Nhất rời khỏi đây đã hơn nửa tháng trôi qua, tôi bắt đầu từ lòng bàn chân, men theo đùi và cẳng chân kéo về hội âm đả thông kinh mạch, không biết có phải do Diệp Kiếm Nhất kích động tôi quá mức hay không mà tinh thần như được cổ vũ thêm hăng hái, đến cả đưa khí tới ba điểm Đốc mạch, rồi thông lên đỉnh đầu đều đã được khai mở, hiện giờ khoảng cách đến lúc hoàn toàn đả thông đại châu thiên chỉ còn lại một đường kinh mạch cuối cùng, chính là thuận theo hai tai phân chia chạy xuống, hợp lại ở đầu lưỡi, xông lên huyệt Bách Hợp trên đỉnh đầu, tái làm đầy huyệt dũng tuyền dưới gan bàn chân.
Hiện giờ chỉ còn một bước nữa là hoàn toàn mở được đại châu thiên.
Chỉ là huyệt dũng tuyền dưới lòng bàn chân là bước cuối cùng khai mở đại châu thiên, độ khó không thể nói trong một sớm một chiều, tôi đã cố gắng hai ngày nay, nhưng một chút tiến triển cũng không có.
"Xông lên, cắn chặt răng rồi xông qua!" giọng nói của Tiểu Phật Gia vang lên.
Lúc này tôi cũng đứt hơi, cười khổ nói: "Kiệt sức rồi, thứ này đâu phải đơn giản như vậy."
Tiểu Phật Gia thở dài: "Lại thất bại rồi, nhưng tiến độ của ngươi cũng không tồi, ta thật sự rất trông đợi phản ứng của đại sư huynh ngươi khi biết được ngươi đã phá được đại châu thiên."
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-tran-gian/1066416/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.