Cảm giác bị xé ra kèm theo đau đớn thấu ruột gan, tôi kêu lên thảm thiết, một người trung niên với gương mặt nghiêm nghị đứng ngay trước mặt tôi, chỉ đứng đó thôi mà đã đem lại cảm giác vô cùng lẫm liệt, giống như một thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ.
Còn Tiểu Phật Gia đã bị ông ta đánh cho tiêu biến, người đàn ông trung niên đó nhìn tôi: "Thứ nghiệp chướng khi sư diệt tổ!"
Vừa dứt lời, ông ta từng bước tiến đến phía tôi, ngón tay hợp lại thành kiếm, bầu không khí sắc bén hoàn toàn biến thành sát khí đâm bổ về phía tôi.
"Đáng tiếc!" Đứa bé biến thành con của Hồng Dược chui ra từ chiếc trống ở eo tôi, nhe răng giơ vuốt đối mặt với lão trung niên.
"Địa cấp quỷ?" ông ta giật giật lông mày, đánh một chưởng khiến cho Hồng Dược bật ra, nhìn Hồng Dược bị ông ta đánh một cái mà nguyên hình đã không còn được ổn định nữa, cơn tức giận trào lên, tôi hét lớn bò dậy, vừa la hét vừa lao vào.
"Muốn tìm cái chết!" lão trung niên lạnh lùng hứ lên một tiếng, dùng thanh kiếm vốn sẵn ở tay chầm chậm chém về phía tôi, tôi chỉ cảm thấy một luồng khí hung tàn sấp vào mặt, luồng khí lạnh lẽo đó như muốn chém rách mặt tôi!
Đúng lúc đó, một đôi tay lớn ấn vào vai tôi khiến tôi ngã ra sàn, tôi quay đầu lại, là Long Đồ sư huynh, anh ấy nhìn tôi cười rồi quỳ sụp xuống nói với lão trung niên: "Ngọc Dương sư bá, Long Tâm vô tình mạo phạm sư bá và sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-tran-gian/1066402/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.