Trái ngược với bên ngoài, đi vào sau cửa đá, tôi có chút sững sờ, bởi vì phía sau cửa chính là một cung điện to lớn, tôi lấy đèn pin chiếu sáng, phát hiện trên tường cung điện này khắc đầy chữ viết phức tạp, những chữ viết này trông rất kỳ quái, nói thế nào nhỉ, tôi căn bản là xem không hiểu, có chút giống chữ tượng hình, lại có điểm giống chữ Ả Rập, nhìn một lúc khiến tôi hoa mắt.
Nhưng điểm mấu chốt chính là, ở chính giữa đại điện, để ba cái quan tài rất lớn, sau khi nhìn thấy ba quan tài đó tôi không khỏi nhíu mày, đây rốt cuộc là thứ gì?
"Cuối cùng cũng chờ được đến lúc này, thật mừng vì các ngươi đã đưa Giang Lưu tới đây, bây giờ, các ngươi có thể đi!" Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, từ bốn phía đại điện, vô số người mặc quần áo đen đi ra, tất cả những người này đều trùm đầu, trên tay ai nấy đều cầm một khẩu súng trường.
Họng súng đen thui chĩa vào mấy người chúng tôi, cùng lúc đó, một người phụ nữ từ trong đám người đi ra, vào thời khắc thấy người phụ nữ này, con ngươi tôi chợt co rút, tôi đã thấy cô ta, nhưng lại không nhớ nổi rốt cuộc đã gặp qua ở nơi nào.
"Vương Mân, thật không ngờ cô lại gia nhập Vĩnh Dạ. chẳng lẽ cô không biết trước kia Giang Lưu chết như thế nào sao? Tại sao cô phải gia nhập Vĩnh Dạ!" Lúc thấy người phụ nữ đó, Trần Phá Quân hét lớn đầy kích động.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-tran-gian/1066399/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.