Chiếc tàu ngầm bí mật rời xa băng nguyên Cosh. Mặc dù cái giá phải trả là vô cùng đắt, thế nhưng mục đích chuyến đi này thì đã đạt được.
Hắn đã tìm được “Truyền nhân của Thủy Thần”.
Hoàng ngồi trong boong tàu, mắt không lúc nào dời người phụ nữ tóc dài có gương mặt trắng bệch đang đắp chăn nằm trên giường. Hắn đã ngồi đây suốt ba tiếng đồng hồ rồi.
Le Josh từ buồng lái bước vào, cầm theo hai đĩa thức ăn. Gã đưa cho hắn một cái.
- Ăn đi, của hiếm đấy.
Hoàng nhận cái đĩa từ trong tay hắn, thì ra là bún chả. Hắn không đói, chính xác là không có lòng dạ để ăn. Thế nhưng gã kia vẫn dúi đĩa bún vào tay hắn cho bằng được.
- Ái chà, nếu có nước chấm nữa thì tuyệt.
- Cậu là người Việt? Xuống đây được bao lâu rồi?
- Hơn hai năm. Le Josh đáp: -...Cũng quen rồi. Ở dưới này cũng không tồi, chỉ là không được ăn đồ Việt Nam mà thôi. Cũng nhớ ra phết.
- Mặc dù câu hỏi này thật sự có phần khiếm nhã. Nhất là khi chúng tôi mang ơn cậu khá nhiều. Hoàng đưa đĩa bún cho Linh Chi lúc này đang ngồi lọt thỏm trong lòng, nghiêm mặt: - …Thế nhưng cậu có thể nói thật được không, rốt cuộc cậu có mục đích gì?
- Tôi muốn làm..con rể của anh. Le Josh trợn mắt đáp, tay lấy đũa đút bún vào tận miệng cho Linh Chi, lúc này đang vận công..bẻ đũa vì dùng không quen. Con bé này thế mà làm thân với gã đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2485131/quyen-4-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.