- Chuyện..quái quỷ cái cmn gì thế?
- Tôi không rõ lắm. Hoàng một tay kéo Lập lên, chấn động quá lớn khiến ngay cả việc ổn định chỗ đứng cũng là một vấn đề: -..Nhưng hình như không phải chuyện tốt.
- Nó phát ra từ hướng tây. Chúc Tam Mê chỉ tay: -..Trận động đất vừa rồi đó.
- Chờ đã, ta ngửi thấy mùi gì đó…Ninh Sạn yêu Nhiên bỗng dưng dáo dác nhìn xung quanh: -…Hình như là của lũ thiên sứ.
Thế nhưng lúc này không có ai để ý phát hiện này của cô cả.
- Mọi người ở đây chờ tôi.
- Dừng! Ninh Sạn Yêu Nhiên tóm lấy cổ áo Hoàng khi hắn vừa mới dứt lời: - Ngươi định làm gì? Muốn ăn mảnh sao?
- Đúng vậy, Linh Chi nhất định phải đi cùng!
- Anh nghĩ em là đồ vô dụng sao? Lập vừa xắn tay áo vừa nói.
Hoàng không nói gì, chỉ quay lại nhìn cả bốn người với nét mặt không biết phải dùng lời gì để diễn tả. Vừa hung tàn, vừa lo lắng, lại có cả sợ hãi…Thế nhưng trên hết là vẻ cương quyết không thể bàn cãi!
- Lập, chú biết việc mình phải làm rồi chứ?
Lập cả người khẽ run, gương mặt căng cứng, tay phải vô thức nắm thật chặt.
- An toàn của mọi người ở đây, anh tin ở chú.
-..Cứ để em lo!
- Tốt.
- Ngươi..
- Yên tâm đi, tôi sẽ quay lại ngay. Hoàng chặn lời Ninh Sạn Yêu Nhiên: - An nguy của mọi người, đó cũng là trách nhiệm của tôi. Vì chính tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2485127/quyen-4-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.