- Ai mà thèm giúp đỡ các ngươi chứ?
- Chị Yêu Nhiên!
Nhác thấy Yêu Nhiên, sắc mặt của Gon rạng rỡ hẳn lên. Thế nhưng rất nhanh vì câu nói vừa rồi mà biến sắc:
- Vậy là sao? Chị...
- Sao hả? Đừng có thấy người lạ bắt quàng làm họ. Ninh Sạn yêu Nhiên tiếp luôn: - Ta có quen với các ngươi sao? một lũ cơ hội lợi dụng, còn dám vác mặt tới trước mặt ta, kể ra cũng mặt dày thật...
Nói rồi sấn tới. Đứa bé kia thấy vậy thì co rúm người lại.
- Lập, đưa cô ấy ra khỏi đây.
Hoàng nhíu mày. Yêu Nhiên thật sự có phần mệt mỏi, mặc dù tỏ vẻ chống cự, song cuối cùng cũng bị Lập nửa dỗ dành nửa cưỡng ép mà đưa ra ngoài.
- Nói cho mấy người biết, nếu còn giữ nó đó ở đây, vậy thì đừng có nhìn mặt ta!
"Rầm", cánh cửa phòng nặng nề đóng lại.
Yêu Nhiên cho tới khi ra hẳn ngoài rồi vẫn còn mặt cau mày có. Lập không nén nổi tò mò hỏi:
- Yêu Nhiên, thằng bé đó có thù với em?
- Biết cái gì mà hỏi.
Yêu Nhiên bực bội gắt. Lập chỉ còn cách vò đầu bứt tai, người ta không biết thì mới phải hỏi nha.
Ấy thế mà mới chỉ bắt đầu. Tầm mười phút sau Hoàng từ trong phòng mở cửa bước ra, ngạc nhiên thấy cả Lập và Yêu Nhiên vẫn còn đang đứng bên ngoài trò chuyện..Hừm, nói dễ nghe là thế, chứ sự thật thì giống cãi nhau hơn, tất nhiên là Yêu Nhiên nắm phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2485099/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.