Roẹt một cái.
Hoàng văng ra xa sau một quật.
Giận dữ!
Mặc dù bây giờ chiếc khăn trùm đầu đã trở về vị trí cũ của nó, song áp lực đến từ gã lại càng lúc càng dâng cao, đến mức làm cho người ta thấy khó thở!
Gã mặc áo choàng vất cánh tay cụt đầy máu xuống đất.
Hoàng nằm dài trên mặt đất, biểu tình trên mặt lúc này chỉ có thể dùng hai từ "đờ đẫn" để hình dung! Hắn cứ nằm đó, mặc kệ một bên vai phải đầm đìa máu. Cảm giác đau đớn về thể xác, giờ này không thể so sánh với nỗi mất mát to lớn về tinh thần!
Hắn đã từng nát óc loại trừ, suy xét từng khả năng, song vẫn không thể tưởng được rằng...
Bây giờ thì Hoàng đã hiểu, lý do tại sao đối phương lại xuất hiện ở chỗ này, mục đích không cần nói cũng biết.
Cô gái mặc áo liền váy dài màu bạc nhíu mày nhìn Hoàng nằm ngửa trên mặt đất, gương mặt cau lại, không hiểu đang suy nghi điều gì.
- Ngạc nhiên à?
Gã mặc áo choàng đen khẽ thở ra một hơi.
- Có một chút.
Hoàng nằm ngửa trên mặt đất đáp.
- Mi nghĩ...ta có thể tin sao?
Người mặc áo choàng đen chỉnh sửa lại quần áo có phần hơi lôi thôi của mình, chép miệng:
- Quả là tạo hóa khôn lường. Đã năm vòng lặp trôi qua, đã năm thế giới bị tiêu hủy, mặc dù không lần nào giống lần nào, song lộ diện sớm như vậy, sớm những ba năm.. thật sự đây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2485042/quyen-3-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.