- Vậy còn..còn Đại Hội Danh Ác thì sao?
- ..Còn phải hỏi? Tất nhiên là bỏ rồi.
Thư Lệ bỗng dưng cất tiếng cười. Tiếng cười dịu nhẹ, trong trẻo ngân vang.
- Người được lợi nhất chính là anh rồi còn gì. Đừng có chối, hay là đang mở cờ trong bụng đấy?
-Tatsu Nakamura đâu?
-Tôi và hắn có chút xích mích, đường ai nấy đi rồi.
Thư Lệ nhún vai, không biết vô tình hay cố ý mà nhấn mạnh bốn chữ “Đường ai nấy đi”.
Hoàng nhíu mày. Hắn tất nhiên là biết, theo như lịch thi đấu thì trận thứ ba của vòng mười sáu đội, đối thủ của hắn sẽ là Thư Lệ và Tatsu Nakamura. Mặc dù không biết lý do vì sao Tatsu mấy ngày nay biệt tăm không thấy mặt, song việc này đã là sự thật rành rành không thể thay đổi. Nếu Thư Lệ giờ cũng bỏ thi đấu, hắn tất nhiên là không đánh mà thắng, đường hoàng vào bán kết mà chẳng mất tí sức lực nào.
- Cô đi đâu? Chuyến đi đó…thật sự quan trọng đến vậy sao?
Hoàng nhớ Thư Lệ từng mấy lần ngỏ lời muốn rủ hắn tham dự Đại Hội Danh Ác, quyết tâm rất cao, song đến bây giờ lại được nửa chừng bỏ cuộc thì không sao giải thích nổi. Chợt nghĩ đến cái gì, hắn bỗng dưng sầm mặt, trầm giọng:
- Thư Lệ, đừng nghĩ như thế là hay. Thật chẳng giống cô chút nào. Không phải trận đầu vòng loại khi gặp cô, tôi mới chính là người bại trận sao?
Hoàng vuốt trán nói tiếp:
-Đừng kiếm cớ nữa...Thư Lệ à, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484986/quyen-3-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.