Giây phút áp sát, mũi thương lạnh ngắt của Ninh Sạn Yêu Nhiên đột nhiên chếch sang trái, nhắm thẳng vào vai phải của Hoàng, thay vì trái tim. Có lẽ cô đã nương tay. Trong khoảnh khắc chỉ bằng một cái chớp mắt đó, có một điều tưởng chừng như không tưởng song lại là sự thật: Hoàng vẫn nhìn rõ được từng chuyển động của cây thương trong tay Ninh Sạn Yêu Nhiên! Bây giờ hắn mới thấy, khả năng bẩm sinh "thị lực di động" của mình mới hữu dụng đến nhường nào.
Thế nhưng Hoàng bỗng có cảm giác, cú đâm lần này của Ninh Sạn Yêu Nhiên nếu so với ban nãy thì vẫn còn một khoảng cách khá lớn, từ uy lực cho đến độ hiểm hóc! Còn cụ thể ra sao thì hắn không nắm chắc.
Từng phân của mũi thương sắt đi qua, mặc dù chỉ nhẹ lướt qua bề mặt cơ thể, song vẫn gây cho Hoàng cảm giác rùng mình ớn lạnh. Mặc dù có ưu thế về tầm nhìn, song nhìn thấy là một chuyện, phản ứng kịp lại là một chuyện hoàn toàn khác! Lần này có thể nói là may mắn, bởi dù sao tay không cũng đâu thể so được với cây thương dài hơn mét.
Xét về phạm vi tấn công, Ninh Sạn Yêu Nhiên đúng là có ưu thế hơn nhiều! Song một khi khoảng cách giữa hai người rút gọn đáng kể, vũ khí dài lại là một nhược điểm chí mạng cho chủ nhân của nó vì độ khó khi xoay trở! Thế nhưng đó rõ ràng không phải vấn đề với một người dày dạn trận mạc như Ninh Sạn Yêu Nhiên, bằng với thế đứng hiện giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484957/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.