Người chồng hoảng hồn, xoay người muốn né tránh, nhưng vướng phải băng ghế bên cạnh giường ngã sấp xuống đất. Cú ngã này khiến ông hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh bất lợi. Ông thấy vợ quay đầu nhìn mình, còn tưởng rằng hôm nay bản thân phải nộp mạng dưới lưỡi kéo rồi. Nhưng mà lạ thay, bà chỉ nhìn ông một cái, tiếp theo lại quay đầu đến ngồi xuống giường, nắm chiếc chăn mỏng, một nhát kéo, lại một nhát kéo xén nó.
Không biết lý do có phải bà không nhìn thấy ông hay không, hay bà xem chiếc chăn kia chính là ông chủ thầu, cứ thế cắt từng miếng từng miếng một.
Ông chủ thầu sợ hãi nặng. Đã mấy lần ông lên tiếng gọi vợ. Nhưng mỗi lần vợ ông đều chỉ ngẩng đầu lên liếc ông một cái rồi lại tiếp tục cắt tấm chăn. Lấy hết can đảm, ông quyết định lại gần tính đoạt chiếc kéo trong tay vợ, song vừa chạm vào thì bà bỗng nhiên tức giận đứng bật dậy, cố sức phản kháng, xô ông ra thật xa. Sau đó lại tiếp tục mải miết cắt chăn, dường như đây là sứ mệnh thiêng liêng nhất, bằng bất cứ giá nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ.
Thế nhưng đến sáng ngày hôm sau, khi nhìn mảnh vải vụn đầy giường, bà ngạc nhiên bịt miệng nói: “Ôi trời, sao lại thế này!”
Trong vòng một tuần lễ, vợ ông chủ thầu phát tác lại hai lần, đều là vào ban đêm. Nghi vợ mình bị điên, ông lập tức đâm đơn ra tòa đòi ly dị. Bà vợ khi biết tin chồng đòi ly dị thì suy sụp lắm, ốm liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484902/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.