Đêm hôm đó, một đêm không trăng. Gió lạnh.
Hai con người, vẫn chỗ hẹn cũ., nơi lần đầu họ hẹn gặp. Công viên trung tâm thị trấn Một Sừng, vườn hoa Q-ara.
-Em biết giờ đã rất muộn rồi, làm phiền anh nghỉ ngơi thật ngại quá, nhưng mà cái này nói qua điện thoại cũng không tiện lắm…
-Được rồi, không cần phải giải thích. Khách sáo quá đi mất. Rốt cuộc là có chuyện gì? Không phải là giục cưới chứ? Cái này thì đúng là gấp thật. Cơ mà cái này là chuyện hệ trọng cả đời, em phải cho anh thời gian suy nghĩ đã…
-Đùa gì thế? Ai thèm cưới anh? Arteta đánh một cái vào vai Hoàng: - Em có hai chuyện muốn báo cho anh biết, một chuyện vui, một chuyện..kém vui hơn. Anh muốn nghe chuyện gì trước?
-Thôi thì khổ trước sướng sau đi. Hoàng ra vẻ ngẫm nghĩ rồi đáp.
-Ừm…Arteta ngồi xuống, nhỏ giọng nói: - Chuyện là....em vừa mới nhận được tin..sắp tới, em sẽ phải đi công tác, dự đợt tập huấn của Bộ Y Tế phân khu, đi sâu sát tình hình quỷ sai thi hành nhiệm vụ trên trần thế.
-Tưởng gì? Thế thì phải là chuyện vui chứ? Đợt này về thế nào chả được nâng bậc lương, chưa kể phụ cấp nữa..thế đi mấy ngày?
-…Bốn tháng. Arteta nhỏ giọng đáp.
-Bốn...cái gì, bốn tháng? Hoàng hít một hơi dài, sắc mặt thay đổi hẳn. Không khí nhất thời trầm hẳn xuống. Được một lát, hắn phá vỡ sự ngượng nghịu ấy bằng một nụ cười: -…Bốn thì bốn, có gì đâu? Chúc mừng em, hy vọng chuyến tập huấn của em thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484809/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.