Sự xuất hiện của Mathieu và Lambert có lẽ sẽ chẳng gây ấn tượng gì đối với cả hai bên, nếu như không có chuyện chúng vừa mới xuất hiện đã lấy đi một mạng người. Đám đàn em của Sơn "khùng" lập tức chuyển hướng chú ý qua hai kẻ vừa mới ra tay giết hại người bên mình, trong đó có cả Kyo.
-Chúng mày nà ai?
- Mẹ nó chứ. Gã da trắng to con ném cái xác xuống nền nhà thở dài não ruột: - Lại thua, đen thật.
-Một buổi đi bar. Tao nhớ rồi đấy nhé. Gã hề cười hềnh hệch, vừa ngoáy tai vừa nhắc.
-Các cậu..các cậu có phải là người của.."Bá Tước" không? Sơn 'khùng" đánh giá hai tên này một lúc lâu, trán đổ mồ hôi càng lúc càng nhiều, cắn răng hỏi với vẻ thăm dò.
- Ô, có thằng nhận ra chúng mình kìa. Tên hề ồ lên một tiếng, vỗ vai gã to con, sau đó hếch mặt nhìn Sơn "khùng" hỏi với vẻ ngạo mạn: - Mày là đàn em ai?
" Thôi rồi..đúng là bọn nó rồi..."
Sơn "khùng" mặt tái xanh như tàu lá chuối, ngoái đầu ngó đông ngó tây. May quá, tên bệnh hoạn ấy không có ở đây. Hắn khẽ nuốt nước bọt đánh ực một cái. Có thể nó không tham gia chiến dịch truy quét lần này...vậy thì vẫn còn may. Sơn "khùng" lau mồ hôi trên trán, tim vẫn nhảy bình bịch trong lồng ngực, tự an ủi mình. Nếu chỉ có hai tên này thôi thì vẫn còn thương lượng được.
- Em là..là đàn em của "Nhền nhện đen" Thomas, từng có vinh dự được gặp "Bá Tước"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484776/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.