- Tôi vốn không phải là người điều khiển thời gian.
- Không đùa đấy chứ?
Hoàng gật đầu vẻ chắc chắn.
-Vậy thì..lạ thật. Thế anh nhờ vào cái gì mà có thể cứu ta thoát khỏi phong ấn? Việc này chỉ có những Time Master mới có thể làm cơ mà. Ninh Sạn Yêu Nhiên thắc mắc.
-À, ra là vậy à. Giờ tôi mới biết đấy. Hoàng trầm ngâm. Được một lát như để tiêu hóa thông tin mới nhận được này từ Ninh Sạn Yêu Nhiên, hắn liền quay lại với chủ đề cũ: - Vậy vừa nãy những gì cô nói là thật không đùa à? Có gì làm chứng không?
- Không. Tin hay không thì tùy. Ninh Sạn Yêu Nhiên đáp gọn lỏn:- Ta vốn trời sinh có khả năng cảm nhận được tử vong của người khác. Yên tâm đi, anh sẽ không làm sao đâu. Bây giờ chỉ cần tìm một khách sạn nào đó tiện nghi chút để nghỉ ngơi chờ tới ngày triệu hồi về địa ngục là được. Cùng lắm là nhiệm vụ thất bại, thiên đàng sẽ gửi đội khác tới thay thôi, ta còn lạ quái gì.
-...
Hoàng nhìn qua cửa sổ xe. Cảnh vật vẫn cứ như một bức tranh lướt vùn vụt qua mắt hắn. Sâu trong tâm khảm, có cái gì đó khiến hắn day dứt.
Có lẽ, hắn đã quên mất một thứ gì đó.
-----------
Còn trong khi đó, quay trở lại với tiểu phân đội quỷ sai địa ngục số mười hai của Thư Lệ.
-Thật sự không đi được à?
Andrea Hương một tay cầm quạt liên tục phe phẩy. Dưới cái nóng oi ả, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-thoi-gian/2484731/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.