Lần đầu tiên thấy hắn có biểu tình như vậy!
Phải nói là không có biểu tình gì mới đúng, ngay cả một chút kinh ngạcvừa mới hiện ra cũng biến mất không còn bóng dáng. Trong mắt hắn khôngcó lấy một tia ấm áp. Tựa như trong nháy mắt tất cả đều đóng băng.
“Được!” Hắn rốt cục mở miệng: “Rất tốt.”
Đôi môi mỏng hơi cong lên, nét cười căn bản chưa chạm tới đáy mắt “Vậyngươi hãy thử làm thế đi! Để xem ngươi rốt cuộc có thể làm được chuyệngì!”
Hắn bỗng tiến tới gần, áp vào môi ta, chậm rãi nói: “Nhan Tử Sa, từ nhỏngươi đã thuộc về ta, ngươi nợ ta vậy nên ta muốn ngươi phải hoàn lạitất cả! Ta sẽ không buông tha cho ngươi!”
“Ha hả” ta cười lớn. “Nhan Ngạo Hành, nếu không phải ngươi luôn miệngnói hận ta, thì nghe những lời vừa rồi ta còn nghĩ rằng ngươi thích tacho nên mới dây dưa lằng nhằng như thế!”
“Thích ư?” Hắn hừ lạnh một tiếng, trong mắt lộ vẻ mỉa mai “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ đối đãi với người mình thích như vậy sao?”
Trái tim không khỏi đau đớn, đầu vẫn ong ong : “Đúng vậy nha! Tử Nhicũng sẽ không đối đãi như vậy với người mình thích đâu! Xét trên phươngdiện này chúng ta quả là huynh muội!”
Hắn cười lạnh một tiếng, cũng không nói năng gì nữa, chỉ lạnh lùng liếc ta một cái, đẩy cánh cửa đi ra ngoài.
Ta suy sụp, dần dần mới thả lỏng được thân thể đang cực kì căng thẳng.Ta lẳng lặng nằm xuống, vừa rồi rõ ràng đã muốn hụt hơi, thế mà cònkhông biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-sau-tham/3166533/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.