Chút nữa thì ngáng chân Giang Tiểu Thơ làm hỏng việc rồi, nên giờ tôi không thể cản trở cô ấy nữa, nghĩ vậy tôi nhanh chóng nhét sợi dây vào trong chiếc trống, nói ra cũng kỳ lạ, mỗi lần tôi nhét sợi dây vào trong một chút, bóng ma nữ lại mờ nhạt đi một phần, đến khi tôi nhét hết sợi dây vào trong thì ma nữ đã hoàn toàn biến mất. 
Nhìn thấy chuyện thần kỳ như vậy, tôi cũng lặng người, nhưng hai ngày qua những việc như này tôi cũng đã thấy nhiều rồi nên không để ý, nhanh chóng theo lời của Giang Tiểu Thơ dùng sức cắn vào đầu ngón tay bám bẩn của mình, cắn đứt tay rồi chút nữa thì đau đến mức kêu lên. 
Sau khi dùng máu và bùn niêm phong cái trống lại, tôi cảm thấy cái trống trở lên lạnh ngắt, hơn nữa bên trong giống như có chứa thứ gì đó, còn muốn xông ra ngoài, phát ra những tiếng bịch bịch bịch. 
Tôi đoán là con ma nữ xinh đẹp đã bị nhốt vào bên trong, giờ muốn thoát ra ngoài. 
Làm rõ mọi việc xong, tôi nhìn ra phía Giang Tiểu Thơ, nói thực, trước đó tôi không cẩn thận quan sát Giang Tiểu Thơ, giờ nhìn kỹ mới thấy khuôn mặt cô ấy rất xinh đẹp, chỉ là không biết, nhìn mãi nhìn mãi, trong lòng có cảm giác giống như đã từng quen biết, nhưng suy nghĩ cẩn thận hơn thì lại không nhớ ra được, thật kỳ lạ. 
Nửa tiếng trôi qua, mái tóc bạc trắng của Giang Tiểu Thơ đã trở về màu đen, trong lòng tôi rất tò mò tại sao tóc cô ấy lại bạc trắng được. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-nhan-gian/903430/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.