Trong lúc đó, Lý Ẩn vô cùng cảnh giác. Hắn liên tục tiến lên những tầng lầu cao hơn, lúc này đột nhiên nhìn thấy bên trong lối đi cầu thang bộ, Dương Lâm nằm ngã nơi đó!
Hắn vội vàng đi tới tra xét một chút, vẫn còn hơi thở. Vì vậy lập tức lay người làm cho y tỉnh lại.
“ Dương Lâm! Cậu thế nào rồi?”
Dương Lâm chậm rãi mở mắt, nhìn Lý Ẩn, nhất thời cả kinh, ngay sau đó hỏi:” Đây… Là nơi nào?”
“ Nơi này là… thế giới trong gương…”
Lúc này Lý Ẩn và Dương Lâm, đã đến gần tầng cuối cùng. Mà tầng cuối cùng tuyệt đối không thể lên, một khi cầu thang bộ bị chặn lại, lập tức không có đường để trốn.
Hơn nữa đây là thế giới trong gương, chắc chắn sẽ không có mảnh địa ngục khế ước.
Tiếp theo, là đi trở xuống. Nhưng, thời gian đi xuống không thể quá dài tránh cho quỷ hồn có thời gian phản ứng, ở mỗi tầng lầu nhất định phải đợi một khoảng thời gian ngắn.
Lý Ẩn đã phá hư toàn bộ các mặt gương ở các tầng lầu mà hắn đã đi qua. Mỗi một mãnh vở bảo đảm chỉ nhỏ cỡ đầu ngón tay. Mỗi lần hắn đập gương, đều tận lực di chuyển đến gần lối vào cầu thang bộ, chuẩn bị sẵn đường lui.
Lúc này, sự sợ hãi của Tử Dạ và Ngân Vũ đã lên đến đỉnh điểm.
“ Tử Dạ…” Ngân Vũ nhẹ giọng hỏi:” Sinh lộ rốt cuộc là gì?”
“ Cái này…”
Nói miễn cưỡng, thì đó là đập nát tất cả mặt gương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-cong-ngu/2209606/quyen-7-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.