Ngân Nguyệt đảo có diện tích vô cùng rộng lớn, khu vực đồi núi chiếm một phần không nhỏ, ý định ban đầu của Y Văn Khâm chính là, muốn cải tạo toàn bộ Ngân Nguyệt đảo thành khu nghỉ dưỡng, nhưng làm như vậy thì phải đầu tư rất lớn. Vậy mà Khổng gia sau khi rút hết vốn, lại còn dùng không ít thủ đoạn chèn ép Y Văn Khâm.
“ Cảnh quan hòn đảo này thật sự không tệ.”
Sáu người rất nhanh đã tiến vào khu vực đồi núi trên đảo, nhưng mà, thủy chung vẫn chưa tìm thấy bất cứ huyệt động nào. Tuy ngọn núi này không hoang vu như núi Hoa Nham, nhưng mà quả thực tìm không thấy bất cứ hang động hay mộ huyệt gì cả.
Đi một hồi lâu, tất cả mọi người đều cảm thấy mệt mỏi.
“ Kế tiếp nên làm gì đây?” Liên Thành vô cùng lo lắng nói:” Chúng ta, hay là trở về thôi. Ở trên núi tĩnh lặng thế này, tôi cứ cảm thấy...”
Y đưa mắt nhìn Lý Ẩn chờ đợi, sau khi suy nghĩ một chút, hắn nói với y:” Không, không thể trở về. trên hòn đảo này không có bất kỳ địa phương nào an toàn cả, cho nên, đến gần mấy nhân viên resort rất có thể là hóa thân của quỷ hồn kia, ngược lại càng nguy hiểm hơn.”
Cho đến lúc này, các chủ hộ vẫn không có bất kỳ biện pháp nào để xác định rõ đâu là người đâu là quỷ. Phải nói, đó là một sự tiếc nuối lớn.
Mà sắc lang A Tô kia nãy giờ cũng không nói gì, tựa vào một thân cây, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-cong-ngu/2209550/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.