Dương Lâm lúc này đang ngồi trên một phiến đá, hắn đổ nước khoáng xuống mặt đất phía trước mặt mình, như vậy, dựa vào sự phản chiếu của nước khoáng thì y lúc nào cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng phía sau mình, không cần lúc nào cũng phải quay đầu ra sau.
Cũng may đã qua khỏi mùa hè, thời tiết không quá ư nóng bức, nếu không một vũng nước này, rất nhanh sẽ bốc hơi. Trên ngọn núi này không có chỗ nào ẩm ướt, cũng không thấy cây cối, nhưng mà càng về buổi chiều, nhiệt độ mặt đất theo đó cũng từng chút giảm xuống.
Thời điểm Lý Ẩn gọi tới cú điện thoại đó, Dương Lâm lúc đầu hoảng sợ điếng người, nhưng mà sau đó y đã bình tĩnh lại. Tình huống kỳ thật cũng không có thay đổi gì cả, dù sao từ đầu cũng đã biết bọn họ không có khả năng bình yên trải qua 12 giờ đồng hồ ở trên ngọn núi này rồi. Chỉ là, con “quỷ” kia vậy mà phải đi tìm bọn họ, có thể thấy con “quỷ” này không hề có năng lực cảm ứng vị trí của bọn họ, bằng không thì, tùy lúc tùy nơi đều có thể hiện ra trước mặt bọn họ rồi. Bởi vì trong quá khứ, “quỷ” gặp trong huyết tự chỉ thị, đều có năng lực tùy ý di chuyển đến bất cứ nơi nào nó muốn.
Điểm hạn chế này, có lẽ là sinh lộ duy nhất nhà trọ dành cho bọn họ. Còn muốn triệt để tận dụng lợi điểm này, thì phải nhờ vào bản thân mình thôi. Nếu như giống con ruồi mất đầu mà chạy loạn trên núi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-cong-ngu/2209503/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.